Giáng sinh

[ẹc]

...
Staff member
“Hồi còn bé, tớ tin là có Ông già nô-en, lớn lên rồi tớ không còn tin nữa…Nhưng, đêm nay, tớ muốn làm ông già Nô-en của nhóc em cậu, mẹ cậu, và cả …cậu nữa…nhé!”
Giáng sinh đến gần, tớ cảm thấy nỗi cô đơn đang len lỏi vào trong tâm trạng mình….
gsnh.jpg
Trời nhập nhoạng tối, lang thang trên đường phố Sài Gòn. Hai bên đường không khí Giáng sinh đang len vào. Từng ngôi nhà, từng góc phố, từng hàng cây… Từng chút từng chút một thôi nhưng đủ để cho con bé năm nhất như tớ thấy rõ ràng cảm xúc của mình. Là bị bỏ rơi ư, khi mà thực sự mình chưa từng thuộc về nhau…
Giáng sinh đến gần, và tớ thấy rõ sự cô đơn đang dần xâm chiếm cảm xúc của mình…
Mờ mờ sớm, Sài Gòn bắt đầu chút se lạnh. Và không rõ từ lúc nào tớ lại sợ cảm giác lành lạnh này đến vậy….
Chắc là bắt đầu từ lúc xa nhà, xa đất miền Trung nắng gió để đến với đất Sài gòn rồi dần quen với những ngày mưa nắng bất chợt….Những khi một mình trú mưa bên đường, xoa xoa hai bàn vì lạnh rồi chợt chạnh lòng vì bắt gặp những khoảnh khắc yêu thương xung quanh….
Có thể là từ khi tớ bước chân vào kí túc xá, rồi quen với sự đông đúc xung quanh để rồi những khi trống vắng lại thấy lòng nao nao kì lạ…Chỉ một cơn gió thoảng cũng khiến tớ giật mình
Hay kể từ khi chúng mình buông cánh tay…
Rồi dần mất hút những tin nhắn bất chợt không giờ giấc cố định….Tớ biết mình đã xa thật xa…Những lời hứa cũng theo nhau tan biến…Lời hứa giáng sinh…năm trước…
***​
“Cậu đi chơi với tớ đi mà….” Cậu đón phía trước tớ rồi nói
“Không được. Ngày mai có bài kiểm tra rồi…”Tớ vùng vằng bỏ đi
“Chỉ hai tiếng thôi…”
“Mà….Giáng sinh có gì vui chứ…?” Tớ quay ngoắt lại hỏi
Cậu không đuổi theo nữa mà mỉm cười bỏ đi, còn kịp nói theo “Tớ sẽ chờ trước cổng nhà cậu”
Cậu đến. Chờ cuộc hẹn diễn ra tới tận 30 phút sau đó.
Mẹ đã quá quen với thằng nhóc với khuôn mặt baby, không nói gì, chỉ ra hiệu “Con ra đi”. Phân vân, tớ khoác vội chiếc áo nhìn mẹ rồi miễn cưỡng lên xe.
Cậu biết rõ, không phải là tớ không muốn đi mà chỉ vì tớ sợ… Sợ khi nghĩ giờ phút này mình không ở bên mẹ..
Thiếu vắng bố từ nhỏ, trông tớ chín chắn, trưởng thành hơn tuổi trong khi cậu-một thằng nhóc từ nhỏ đã không phải nghĩ ngợi gì sở hữu một khuôn mặt baby kì lạ. Cho dù cậu sinh trước tớ tận mười tháng lận vậy mà đi bên nhau ai cũng nghĩ chúng ta là “chị em”, trong khi tớ mím môi quay đi thì cậu lại tỏ vẻ không vừa lòng ra mặt, cậu cho rằng vì con trai phát triển sau nên…mới thế.
Quen nhau, tớ nhận ra cậu trưởng thành hơn tớ nghĩ rất nhiều, trưởng thành hơn những gì hiện trên khuôn mặt cậu, trưởng thành hơn tớ rất nhiều…
Cậu chở con bé-tớ đi lòng vòng quanh quanh các hàng quán để biết điều gì làm Giáng sinh khác ngày thường…Dắt tớ đi vòng quanh nhà thờ. Đến muộn, hai đứa chỉ có thể đứng phía ngoài trông vào. Cậu kể nhiều, nhiều nhiều câu chuyện về Chúa, tai tớ lùng bùng, không nhớ nổi…
Cậu thì thầm: “Hồi còn bé, tớ tin là có Ông già nô-en, lớn lên rồi tớ không còn tin nữa…Nhưng, đêm nay…tớ muốn làm ông già Nô-en của nhóc em cậu, cả mẹ cậu, và cả …cậu nữa…nhé!” Cậu hỏi không đợi câu trả lời, cũng không ngoảnh lại xem tớ đang làm gì.
Cậu “trả” tớ về sớm hơn dự định, kèm theo cả một hộp bánh kem và quà cho nhóc em. Giáng sinh, dường như ngôi nhà của tớ trở nên nhỏ hơn khi xung quanh đều là những gia đình theo đạo Thiên Chúa. Trong khi tớ còn đang suy nghĩ về điều gì thì cậu bước vào nhà, tặng mẹ tớ tấm thiệp Giáng sinh rồi thì thầm điều gì bí mật…Bữa [COLOR=#006400 !important]tiệc
nho nhỏ trong một ngôi nhà nho nhỏ nhưng hình như đang ấm dần hơn. Giữa mùa đông.
“Đừng để mẹ cậu cảm thấy cậu đang phải chịu thiệt thòi. Cố lên cô bé!”
“Giáng sinh năm sau. Lại để tớ là Ông già Nô-en…của cậu nhé”
***​
Tớ biết cả cậu và tớ đều không quên, chỉ là không muốn nhắc lại. Kỉ niệm ngày ấy để tự tớ nhớ, mong, và hạnh phúc. Rồi thật nhiều lần cám ơn vì cậu đã đến bên để tớ có đủ hạnh phúc để trở nên dịu dàng, đủ mạnh mẽ khi cậu rời xa.
Hai đứa. Hai con đường. Kẻ Bắc, người Nam….
Giáng sinh…
Sài Gòn trở lạnh. Kéo chiếc khăn lại cho ấm hơn chút. Ngoài ấy, chắc là lạnh lắm cậu nhỉ? Cậu hay giữ cho lòng mình luôn ấm, nhé cậu!
Phan Quỳnh Trang
[/COLOR]​
 
Top