Bạn biết gì về đất nước và con người Triều Tiên ?

[ẹc]

...
Staff member
Toàn dân Triều Tiên bụng lép nuôi thằng Kim Ul bụng to =)). Thật ra chú Un chỉ là con lợn bù nhìn của Tung Của mà thôi, việc phóng tên lửa, thử hạt nhân đều là hàng của Trung Quốc, tụi Trung muốn mượn tay Triều để thử các vũ khí của mình nhằm tránh tai tiếng. Dưới sự đô hộ của China thì mọi người đã hiểu nó dã man và thâm độc như thế nào.

Sống sót trong địa ngục Bắc Triều Tiên



Trích dịch tác phẩm « Bắc Triều Tiên, chín năm để trốn khỏi địa ngục » của Eunsun Kim, kể lại những chuyện diễn ra từ tháng 12/1997, ngay sau các trận đói khủng khiếp năm 1995 và 1996 đã giết hại hai triệu người Bắc Triều Tiên, trong đó có cha của tác giả.


Từ gần một tuần qua, tôi đơn độc trong căn hộ lạnh lẽo tại Eundeok, ngôi làng nhỏ nơi tôi sinh ra ở Bắc Triều Tiên. Cha mẹ tôi đã bán hết tất cả đồ đạc trong nhà, chỉ trừ một chiếc bàn thấp và một tủ ngăn vách, để mua thức ăn. Gạch lót sàn cũng đã bị bán đi, tôi ngủ ngay trên nền xi-măng, trong một túi ngủ tạm bợ làm bằng quần áo cũ.


Trên các vách tường trơ trụi, chỉ còn lại mấy khung ảnh đặt cạnh nhau - chân dung « Chủ tịch vĩnh cửu » Kim Il Sung và tướng quân Kim Jong Il. Cả hai nhìn thẳng vào tôi. Nhưng đem bán các ảnh chân dung này sẽ bị xem là báng bổ, có nguy cơ bị tử hình.


Trời tối sẫm, dù vậy tôi vẫn đọc được những gì mình viết ra. Điện đóm không có, vả lại các bóng đèn đã biến mất từ lâu. Đêm nhẹ xuống sau buổi chiều tháng Chạp. Không còn lò sưởi nữa, nhưng tôi không thấy lạnh mấy, vì đã sức tàn lực kiệt. Tôi không có gì ăn từ nhiều ngày qua, tôi sẽ chết đói. Vì vậy mà tôi cố viết lại bản di chúc của mình. Tôi mười một tuổi (…)


Từ khi ba mất đi, cuộc sống của chúng tôi trở thành địa ngục, với viễn tượng duy nhất là cuộc đấu tranh để tồn tại. Ngay cả bệnh viện cũng không còn phương tiện để nuôi dưỡng các bệnh nhân, và không có ai còn nhận được thực phẩm. Chị tôi và tôi không đến trường nữa, chúng tôi không có bộ cánh nào ra hồn. Nhất là chúng tôi không còn thời gian, toàn bộ ngày trời phải dành cho việc tìm ra thứ gì đó ăn được. Mấy mẹ con tôi sống như tu sĩ ẩn cư trong căn hộ, tránh những ánh mắt nhìn.


Mỗi ngày chúng tôi bí mật lẩn vào các cánh đồng để hái trộm lúa và bắp, né tránh các toán quân tuần tra. Chúng tôi lén bứt những ôm lúa, sau đó đi lên núi để tước hạt mà không ai nhìn thấy. Mẹ con tôi cũng đào rễ củ, tìm kiếm các thứ nấm. Đôi khi chúng tôi còn chặt củi, vốn ngày càng hiếm hoi, để đem bán, dành tiền mua những khẩu phần nhỏ nhoi hàng ngày (…)


Tác giả Eunsun Kim



BỎ TRỐN SANG TRUNG QUỐC


Cùng với mẹ và chị gái, Eunsun cố sang bên kia biên giới bằng cách vượt qua con sông Đồ Môn.


Chính trong vài tuần lễ cuối mùa đông 1997-1998 mà số phận tôi đã thay đổi. Không còn cách nào kiếm sống, mẹ tôi đã dần đi đến một quyết định khó tưởng tượng nổi : vượt biên. Trốn khỏi Bắc Triều Tiên để đi đến một nơi chốn nào đó, để cứu sống các con gái (…)


Thế là chúng tôi đã quay lại trong đêm tối. Với những bước chân nhẹ nhàng, chúng tôi tiến gần bờ sông Đồ Môn. Cách dòng sông vài mét, tôi nằm phục trên cát. Từ chỗ này có thể ngầm quan sát những toán tuần tra của lính biên phòng qua lại bên bờ sông. Chúng tôi nằm bất động nhiều tiếng đồng hồ, trong im lặng. Mẹ tính toán thời gian tuần tiễu và các vòng đi tuần của biên phòng.


Vào khoảng nửa đêm, sau khi một toán tuần tra đi qua, bà ra hiệu cho hai chị em tôi và tiến bước trên mặt cát, mỗi tay bà nắm một đứa kéo đi. Bỗng dưng bàn chân tôi chạm vào mặt nước. Thật là lạnh giá !


Chúng tôi không biết bơi, nhưng mẹ nắm tay chúng tôi rất chặt. Nước nhanh chóng lên đến đầu gối tôi, đến bụng, rồi dâng lên đến cổ. Tôi cảm thấy mình sẽ bị chìm. Tôi sợ hãi. Keumsun và tôi cố kéo mẹ lại, tuy mẹ vẫn rất cương quyết. Cuối cùng bà cũng nhận ra là nước quá sâu, và lùi về phía các đụn cát. Tôi thở ra nhẹ nhõm !


Nhưng mẹ rất bướng bỉnh. Bà yêu cầu chúng tôi phải ở yên ngoan ngoãn chờ đợi, để một mình bà cố gắng tìm kiếm một lối thoát. Bóng dáng của mẹ từ từ chìm sâu vào dòng nước đen như mực, và ngày càng nhỏ dần.


Tôi run rẩy, hai hàm răng đánh vào nhau lập cập, trông thấy dáng mẹ tôi hòa lẫn vào bóng tối. Bà sẽ chết chìm. Chúng tôi sẽ không bao giờ còn được nhìn thấy mẹ nữa. Và nếu bà thành công trong việc sang được đến bờ bên kia, thì chị Keumsun và tôi sẽ ra sao ? Mẹ tôi đã biến mất, tim tôi đập loạn cả lên.


Bỗng dưng sau những phút giây dài dằng dặc, hình thù mẹ lại hiện ra bên bờ sông, nước chảy ròng ròng trên người bà. Mẹ run lập cập, cố gắng lắm mới bước đi được. Tôi tự hỏi liệu mẹ sẽ ngất xỉu hay không, dòng nước lạnh như nước đá đã làm cho bà kiệt sức. Chỉ cách bờ bên kia có ba mét, lòng sông bỗng sụt xuống và bà bị hụt chân. Chỉ còn có ba mét nữa là bà đặt chân lên được đất Trung Quốc !


Tôi vô cùng hoảng hốt. Trong đêm đen, hai đứa bé gái đơn độc, cố gắng trợ giúp một người mẹ bệnh hoạn, run rẩy. Làm thế nào bây giờ ? « Đành thôi, mẹ con mình đành phải nộp mạng cho biên phòng vậy » - bà quyết định một cách nhẫn nhục (…)


(LND : Thụy My sẽ cố gắng lần lượt dịch thêm một số chương khác)
http://thuymyrfi.blogspot.com/2012/03/bac-trieu-tien-chin-nam-e-tron-khoi-ia.html
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

[h=1]Triều Tiên: Lao động khổ sai vì không khóc thương Chủ tịch Kim?[/h]Trước những cáo buộc nước này phạt lao động khổ sai đối với những công dân nào không tỏ vẻ thương tiếc một cách chân thành chủ tịch Kim Jong Il, Triều Tiên đã phản ứng một cách giận dữ.

Triều Tiên công bố phim tài liệu về Jong Un "hiếu chiến"
t423492.jpg

Nhân dân Triều Tiên khóc thương Chủ tịch Kim Jong Il trong lễ tang của ông.
Một số tờ rơi ở Hàn Quốc cho hay những người Triều Tiên nào không tham gia các cuộc tưởng niệm tập thể, không khóc hoặc không tỏ ra nghiêm chỉnh đã bị tuyên án ít nhất 6 tháng trong trại lao động khổ sai.
Nhưng Cơ quan tin tức trung ương của Triều Tiên (KCNA) hôm qua cho hay “thông tin sai lệch” đó đã khơi dậy “sự giận dữ ghê gớm” trong lòng người dân Triều Tiên và kịch liệt phản đối những ai lan truyền cáo buộc này và gọi họ là “những kẻ cặn bã đáng khinh”.
“Bè lũ phản bội vẫn lì lợm trong chiến dịch chống Triều Tiên có lẽ không hiểu được giá trị và sự chân thành trong những giọt nước mắt của quân và dân Triều Tiên”, KCNA phát biểu.
Các cáo buộc bắt nguồn từ trang Daily NK, một trang web do những người chống Triều Tiên dựng lên. Trang này cho hay đã có thông tin trên từ một nguồn tin ở tỉnh Bắc Hamkyong nằm ở phía đông bắc Triều Tiên.
Trong những tuần vừa qua, Triều Tiên đã chỉ trích chính quyền Hàn Quốc vì tỏ ra bất kính trong suốt thời gian quốc tang Chủ tịch Kim, người qua đời ngày 17/12 và được con trai Kim Jong Un kế vị.
Mối quan hệ hai miền đã đóng băng kể từ khi Hàn Quốc cáo buộc Triều Tiên chịu trách nhiệm về hai vụ tấn công khiến hàng chục người Hàn Quốc thiệt mạng vào năm 2010.
Thứ Năm vừa qua (12/1), Ủy ban Thống nhất Hòa bình Liên Triều của Triều Tiên cho rằng chính quyền của Tổng thống Lee đã leo thang hoạt động đối đầu và đã triển khai một chiến dịch bôi nhọ.
Triều Tiên cho rằng quân đội Hàn Quốc được đặt trong tình trạng báo động sau thông báo về cái chết đột ngột của Chủ tịch Kim Jong Il và cáo buộc chính phủ Hàn Quốc “chĩa súng vào những người nông dân là bạn đồng chí (của Triều Tiên) khi họ rơi nước mắt vì tiếc thương vô hạn”.
Tùng Lâm

Đúng là toàn đóng phim
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

[h=2]Sự thật đằng sau tang lễ Kim Jong-il[/h]
[h=5]Việc chuyển giao quyền lực từ một nhà độc tài cũ sang một nhà độc tài mới có thể là khoảng thời gian hết sức căng thẳng, nhất là khi nhà lãnh đạo mới dưới 30 tuổi và không có bất cứ kinh nghiệm chính trị cũng như điều hành gì.[/h] >> Bắc Triều Tiên : Cư dân nhiều nơi phải ăn cỏ dại vì đói
Người dân Triều Tiên kêu khóc trong tang lễ là có chỉ đạo

Do đó Bắc Triều Tiên cần phải làm điều gì đó để trấn an người dân. Màn diễu binh được đạo diễn công phu và hoành tráng trong tang lễ Kim Jong-il và những hình ảnh đám đông thảm thiết khi linh cữu Kim Jong-il di chuyển qua trung tâm Bình Nhưỡng đều có mục đích là đoàn kết đất nước trong nỗi đau buồn và giúp sự chuyển giao quyền lực được chắc chắn hơn. Những màn trình diễn này còn nhằm để nhấn mạnh rằng Kim Jong-un là thành viên mới nhất của sự nghiệp gia tộc mà ông nội là Kim Il-sung đã tạo dựng. Điểm mạnh nhất của Kim Jong-un là anh ta là ai, chứ không phải anh ta đã làm được gì. ‘Gầy gò đói khát’ Nhiều người tham dự tang lễ có thể cảm thấy an lòng trước những hình ảnh này, đúng như chính quyền Bắc Hàn mong muốn. Nhiều người trong đám đông quần chúng kêu khóc ầm ỹ ăn mặc chỉnh chu theo đúng chuẩn mực của Bắc Triều Tiên. Họ cũng có vẻ được ăn uống tương đối đầy đủ. Phần lớn người dân nông thôn Bắc Hàn sống trong cảnh gầy gò đói khát

Một người đào tẩu từ miền bắc sang miền nam mới đây cho biết nói với BBC rằng ông nghĩ những người dân Bắc Hàn đang than khóc có thể có một chút đau buồn trước cái chết của Kim Jong-il. Nhưng ông ấy đã nói chuyện qua điện thoại với một vài người ở nông thôn và họ nói thẳng thừng với ông là họ ghét Kim Jong-il vì đã gây ra nạn đói khủng khiếp mà họ phải gánh chịu do hậu quả những chính sách của ông. Những ai có thể đi xa hơn những khu ngoại ô nghèo khó nhưng ít nhiều trông có vẻ cũng tử tế của Bình Nhưỡng thường thuật lại những cảnh những người dân quê gầy gò đói khát. Những người dân như thế này không có lý do gì để ủng hộ chế độ. Nhưng ở một đất nước mà các trại lao động tràn ngập tù nhân, sẽ rất nguy hiểm nếu thể hiện sự bất bình với chế độ. Khi đoàn xe tang của Kim Jong-il đi qua những con đường của Bình Nhưỡng, bất cứ ai trong biển người mà không có vẻ gì đau buồn sẽ gặp tai họa. Chúng ta có thể dễ dàng nhìn thấy đôi khi người dân đợi dấu hiệu để bắt đầu khóc. Và ít nhất hai lần những hình ảnh tường thuật trực tiếp trên truyền hình quốc gia tình cờ cho thấy những cảnh công an và các quan chức đang cầm máy quay để thu hình những người đang đứng gần họ. Không thể cho là họ đang quay tư liệu về lễ tang. Kim Jong-il, người thừa kế nền độc tài toàn trị từ cha là Kim Il-sung, vẫn có thể duy trì sự cai trị trong những hoàn cảnh khắc nghiệt mà không hề hấn gì. Nhưng liệu Kim Jong-un có thể làm được như cha trong một thế giới bỗng dưng nhìn thấy các nhà độc tài ít đi? Bộ máy tuyên truyền của Kim Jong-un đã bắt đầu tạo dựng hình ảnh của anh ta như là một lãnh đạo quan tâm đến nhân dân. Báo chí Bắc Triều Tiên đăng tin rằng anh ta đã ra lệnh cung cấp nước nóng cho những người khóc thương trên đường phố. Người bạn lớn Trung Quốc, láng giềng khổng lồ của Bắc Hàn và trên thực tế là người bạn duy nhất của quốc gia này, có tiếng nói quan trọng trong việc hình thành chế độ mới ở nước này. Trong cuộc đời của mình, Kim Jong-il đôi lần đã làm cho lãnh đạo Trung Quốc phải khó xử. Trung Quốc hiểu tầm quan trọng của việc duy trì hòa bình ở châu Á trong khi Kim Jong-il kể từ năm 2008 tỏ quyết tâm muốn đối đầu với Hàn Quốc. Các lãnh đạo Trung Quốc ghét bị cô lập, và mặc dù họ có liên hệ chặt chẽ với nhiều hơn một quốc gia ‘bất hảo’, họ vẫn muốn tạo cho mình hình ảnh tốt trong con mắt của thế giới. Nếu Kim Jong-un và bè lũ của ông ta muốn tìm cách thiết lập quyền lực của mình bằng cách đe dọa Hàn Quốc, có lẽ với vũ khí hạt nhân thì Trung Quốc sẽ rất giận. Nhưng một lần nữa, sẽ rất khó cho Trung Quốc ngăn chặn Bắc Triều Tiên. Trung Quốc cũng đang cố gắng giữ cân bằng giữ tự do hóa và hạn chế sự phản đối. Điều này không hề dễ dàng. Cách mà Bắc Hàn phát triển có thể có tác động đến tương lai của Trung Quốc.
Theo bbc
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

[h=2]Bắc Triều Tiên : Cư dân nhiều nơi phải ăn cỏ dại vì đói[/h]
[h=5]Trong một bản thông cáo công bố ngày 23/02/2011, 5 tổ chức phi chính phủ Mỹ đã[/h] Hai cha con lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong-il và Kim Jong-un REUTERS

khẳng định Bắc Triều Tiên bị thiếu lương thực trầm trọng. Hậu quả là người dân ở một số nơi đã phải ăn cỏ để sống. Các tổ chức này kêu gọi cộng đồng quốc tế khẩn cấp giúp đỡ.
Theo các tổ chức phi chính phủ Christian Friends of Korea, Global Ressources, Mercy Corps, Samaritain’s Purse và World Vision, nhóm chuyên gia của họ đã quan sát và ghi nhận những bằng chứng về tình trạng suy dinh dưỡng, thiếu lương thực và nhiều người đị lượm nhặt cỏ dại. Những hiện tượng này đặc biệt phổ biến nơi những gia đình sống nhờ vào hệ thống tem phiếu, phân phát lương thực của Nhà nước. Chịu hậu quả nghiêm trọng nhất do tình trạng thiếu lương thực hiện nay là các người già, trẻ em, phụ nữ có thai, phụ nữ nuôi con bằng sữa mẹ. Các tổ chức nói trên đã gởi một ê kíp 7 chuyên gia đến Bắc Triều Tiên vào đầu tháng 02/2011. Trích dẫn số liệu của chính quyền Bình Nhưỡng, họ cho biết là từ 50 đến 80% lúa mì và mạch, dự trù thu hoạch vào mùa xuân tới đây, kể như đã bị mất trắng do thời tiết lạnh giá. Bên cạnh đó, do giá lương thực trên thế giới tăng cao, việc nhập khẩu ngày càng khó khăn để đảm bảo an toàn lương thực tại Bắc Triều Tiên. Nước này trong năm qua đã bị cô lập thêm, sau khi bị cáo buộc đánh chìm chiến hạm Cheonan của Hàn Quốc, và hành động gây hấn pháo kích vào một hòn đảo ở phía Nam.
Mai Vân
Theo rfi
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

Đại tướng Kim Jong Un: ba tuổi bắn súng, tám tuổi lái xe

Theo một tài liệu mật của Triều Tiên, đại tướng Kim Jong Un được biết đến như một người trẻ tuổi tài cao: mới ba tuổi đã biết bắn súng, tám tuổi đã điều khiển xe tải chở hàng cỡ lớn.

Hãng thông tấn Hàn Quốc Yonhap cho hay họ có được một tài liệu mật từ phía Triều Tiên về thủa thiếu thời của Kim Jong Un, người sẽ nối người cha trở thành lãnh đạo đất nước: “Khi mới ba tuổi, đại tướng Kim Jong-un đã biết bắn súng. Năm chín tuổi, đại tướng Kim đã có thể bắn trúng mục tiêu di động. Cũng từ năm ba tuổi, đại tướng Kim đã học lái xe. Năm chưa tròn tám tuổi, đại tướng Kim lái chiếc xe tải chở hàng cỡ lớn, vượt qua đoạn đường khúc khuỷu với vận tốc bình quân 120 km/h và tới đích an toàn.

ImageHandler.ashx


Khi mới sáu tuổi, Kim Jong-Un đã cưỡi ngựa thành thục và đua ngựa thắng những vận động viên chuyên nghiệp. Có thể nói không môn nào Kim Jong-un không giỏi. Đại tướng Kim cũng rất giỏi bóng rổ, những kỹ năng của ông khi còn là cậu bé 10 tuổi khiến nhiều VĐV bóng rổ chuyên nghiệp phải ngả mũ kính phục".

Tài liệu mật còn nói, một nhà nhân tướng học nổi tiếng của nước ngoài khi gặp ông Kim Jong-un từng nói: “Đời tôi chưa gặp ai như thế này. Từ đầu tới chân toát lên phong thái của bậc đại tướng. Người này rồi sẽ là thống soái của cả một quốc gia”.

Ông Kim Jong-Un còn được mô tả là năm mới 16 tuổi đã viết bài luận xuất sắc (hiện chưa rõ dài bao nhiêu trang) về chiến công và chiến thuật quân sự của ông nội Kim Nhật Thành – người sáng lập ra Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên.

http://www.tienphong.vn/Quoc-Te/5619...i-xe-tpol.html


Thấy trên mạng có cái hình đẹp nè...
ea4f58750398d18df53f787f31f060ac_39490506.kju.jpg




 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

KHUẤT ĐẨU Ngay sau khi cái đám tang vĩ đại của ông bố vĩ đại trong giá rét vừa mới khô nước mắt, người kế tục phì đồn*, qua thông cáo của bộ quốc phòng, đã ngạo mạn tuyên bố với cả thế giới rằng, sẽ không có gì thay đổi trong chính sách đối nội và đối ngoại của Triều Tiên. Và rằng, những nhà chính trị ngu dốt (Mỹ)và những kẻ bù nhìn (Hàn Quốc) đừng có mà mơ tưởng hão. Như thế, có nghĩa rằng Triều Tiên vẫn vét cạn hết tài lực trong nước để chế tạo bom nguyên tử và hỏa tiễn có gắn đầu đạn hạt nhân, tiếp tục hù dọa hai anh nhà giàu hàng xóm là Hàn Quốc và Nhật Bản. Đầu năm mới, sau khi đã được bầy đàn thuộc hạ thề sẽ đem tính mạng của mình, chiến đấu tới giọt máu cuối cùng để bảo vệ cái ngai vàng tân hình thức, đại tướng Kim Jong Un chưa một ngày vào lính đã tới xông đất sư đoàn thiết giáp, một trong những sư đoàn hùng mạnh (hay ảo tưởng hùng mạnh) trong đội quân đông nhất thế giới (1,2 triệu người). Có thể nay mai, cậu sẽ noi gương các đồng chí Việt Nam anh hùng, đánh cho Mỹ cút, Hàn nhào để giải phóng miền Nam. Rồi đây, trên 50.000 người đăng ký thi tiếng Hàn, những ai không trúng tuyển làm cu ly cho tư bản Hàn Quốc có thể sang bắc Hàn làm cố vấn quân sự. Với đám dân sắp chết đói vì làm việc dến 12 tiếng một ngày không lương cũng đừng có mà mơ giấc mơ đổi đời bằng cách vượt biên qua ngã Trung Quốc. Hàng chục vạn binh sĩ được điều động lên phía bắc, kết thành một bức tường Bá Linh kiểu mới với vũ khí được trang bị tận răng, được lệnh bắn bỏ bất cứ ai có ý đồ hay nghi ngờ có ý đồ đào thoát khỏi cái trại súc vật. Chẳng những bắn bỏ không thương tiếc mà còn cắt tem phiếu, đem ra đấu tố cả ba họ liên lụy! Nghĩa là cứ một người vượt biên sẽ có ít nhất 50 người nữa phải chết đói hay chết rét trong trại cải tạo. Đúng là phong kiến định hướng xã hội chủ nghĩa có khác, một thái tử vừa mới lên nối ngôi liền hỗn láo với lân bang và hăm dọa dân chúng thay vì như trước kia, nhún nhường với lân quốc và ân xá tù nhân để lấy đức. Khi Kim Jong In còn tại thế, các nhà bình loạn Việt Nam thường gọi đùa là Chí Phèo! Nhưng nay, một Kim Jong Un chưa tới 30 tuổi mà bụng đã to như thùng nước lèo, mặt búng ra sữa, thì cậu út cầu tự của họ nhà Kim lại rất giống với thằng Phước “em chả, em chả” được nuông chiều rất mực của bà phó Đoan! Thế là bà cô đại tướng phải chiều, ông chú nhân vật số hai cũng phải chiều, bộ chính trị lại càng phải chiều. Bỡi vì xem ra, cái chức đại tướng 4 sao chẳng là cái đinh gì đối với cu cậu, nếu không được sờ vào các nút bấm hỏa tiễn có gắn đầu đạn hạt nhân. Có được cái bảng điều khiển trong tay, cậu sẽ bấm búa xua như bọn trẻ con chơi game. Èng! Èng! Này Tokyo cháy! Èng, Èng! Này Seoul cháy! Èng, Èng! Kìa tàu sân bay Mỹ nó nổ tung! Đã quá đã! Nên chi, khi Kim Jong In vừa ngỏm cù đeo, Obama mặc dù vừa mới thở phào nhẹ nhõm vì Bin Laden và Gadaphi bị giết, đã phải cuống lên bởi một thằng oắt con đang sở hữu trong tay vũ khí giết người hàng loạt! Thực ra, không chỉ có Mỹ, Hàn, Nhật mà còn có cả Nga, Tàu…đều sợ xanh mặt vì sự ngứa tay nghịch phá của cậu Un “em chả”! Và, nếu nhìn những bức hình hiếm hoi của các nhân vật vây quanh, ta có thể thấy được nét mặt đau khổ như bị bệnh trĩ của bọn họ. Không phải đau vì In chết mà vì mình có thể bị toi mạng bởi thằng nhóc còn chí phèo hơn cả bố này. Tuy nhiên, những kẻ nghèo rớt mồng tơi như hai lúa Việt Nam mình thì chẳng việc gì phải sợ. Tại sao ư? Tại vì những trái bom nguyên tử và những hỏa tiễn đó thực ra là của anh ba Tàu cho mượn để che dấu cái sự yếu đuối bất lực của bắc Hàn ( nếu ngon đã giải phóng nam Hàn từ khuya rồi). Đó là chưa kể, với một sư phụ chuyên làm đồ dỏm, thì chắc gì đó là đồ thiệt. Mà dẫu cho là đồ thiệt thì chắc gì con cháu Tào Tháo lại chịu giao ngòi nổ cho một thằng “em chã” mới lên ba đã đòi nghịch súng! Thế giới sẽ không vì Kim Jong Un mà xảy ra thế chiến thứ ba. Thế giới chỉ có thể sẽ cười to hơn vì những trò “em chã” “em chã” và thương xót dân Triều Tiên hơn vì lại phải tiếp tục sống dưới một chế độ vừa hà khắc vừa khùng điên. Cả vận mệnh của hai mươi bốn triệu người trao vào tay một thằng “em chã” như thế, thật đáng hổ thẹn. Nếu không có Nga, Tàu chồng lưng, nếu không có Libya (khi Gadaphi chưa chết), Cu Ba (để tang 3 ngày) liên danh ma quỷ…thì bắc Triều Tiên đã tự hòa nhập hòa tan từ lâu rồi trong một Hàn quốc giàu mạnh. Nhưng, lại thêm một chữ nhưng sướng tái tê, cũng có thể sau khi uống hết những chai rượu Tây trong hầm và xem hết mấy chục ngàn bộ phim Mỹ của Kim Jong In để lại, một sáng đẹp trời nào đó, bỗng Un bất ngờ đuổi hết cái đám ngu trung mà quay ngoắt 180 độ, bắt tay với Nam Hàn để thống nhất đất nước. Biết đâu đó, thánh nhân nhiều khi đãi kẻ khù khờ! 02/1/02 Tác giả gửi cho QC
(Bài vở gửi đăng QC là chủ kiến riêng của tác giả, không hẳn là chủ kiến của QC)
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

Tiếp theo các bài viết về du hí Triều của 1 bác bên Otofun share

Vừa qua em may mắn có dịp đi công tác bên Cộng hòa DCND Triều Tiên - xin hầu các cụ một số hình ảnh về chuyến đi để các cụ nghía cho vui.
Nói chung là em không có năng khiếu về văn chương, chỉ cố gắng biết gì thì kể đấy để các cụ không có dịp sang đó hiểu thêm phần nào về đất nuớc này... thực tế thì cũng có khá ít người được vào TT ạ.

Báo cáo các cụ là em khởi hành đúng vào hôm hội FUNS họp tại bia Hiếu béo, sau 1 dàn hét hò rồi bồi tiếp 1 dàn bia nữa - phê lòi... cứ tửng là 8h30 tối khởi hành.... về xem lại vé thì lại là 8h30 ngày hôm sau...may quá... về nằm vật ngay tại cửa nhà!
Khởi hành từ Nội Bài, đầu giờ chiều em đến sân bay Bắc Kinh, nhà ga T3. Phải nói là nhà ga t3 xây dựng phục vụ Olympic BK 2008 nên hoành tá tràng thật.


Do hôm sau mới bay đi Bình Nhưỡng nên em té về Đại sứ quán VN tại Bắc Kinh để nghỉ. Đại lộ từ sân bay về Trung tâm TP cực rộng và thoáng. Taxi chạy toàn trên 100 km/h. Em đang lớ ngớ ở sân bay chưa biết gọi taxi thế nào thì có 1 bác người Việt đi đón vợ từ VN sang cho đi nhờ cùng, may quá.

(có cả Kia Caren kìa các cụ ơi
4.gif
)
Đến sứ quán VN, liên hệ người quen rồi nhận phòng, tối chị nhà ăn dọn cho 1 suất em cứ tưởng là cho 3-4 người ăn.

(Các cụ nhìn kỹ các bát đĩa nhé, có hình quốc huy hẳn hoi... đã cụ nào được ăn đồ bát đĩa hịn thế chưa nhẩy)
Chị nhà ăn động viên,,, suất 28 tệ đấy, cố gắng ăn cho hết... lúc sau còn thế này ợ:

Hôm sau xuất phát đi Bình nhưỡng (Pyongyang).

Sau gần 2 giờ bay thì em đặt chân đến sân bay Pyongyang Airport. Với tâm trạng khá háo hức khám phá một đất nước có lịch sử tương đồng với Việt nam và bối cảnh hiện tại gần giống nước ta vào những năm 80 của thập kỷ trước - thời chúng ta còn trong giao đoạn bao cấp, kế hoạch hóa tập trung và chế độ Hợp tác xã.

Hình ảnh đập vào mắt em đầu tiên là cái sân bay be bé nhưng có 1 tấm ảnh cố Chủ tịch Kim Nhật Thành to đùng (sau này mới thấy, ở đâu đâu trên đất nước này cũng có ảnh, tượng,... của nhà lãnh đạo cách mạng TT). Nhìn một lượt xung quanh sân bay, có hơn chục chiếc máy bay cỡ nhỏ của Hãng hàng không quốc gia Air Koryo đậu trong không gian thanh vắng của sân bay.

Em tạm nghỉ tay tý... tối lại up tiếp hầu các cụ!
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

Bẩm các cụ là bên TT họ rất hạn chế cho chụp ảnh, chỉ cho chụp những chỗ có biển cho phép, còn đâu là toàn chụp trộm nên nhiều ảnh rất cá xấu... cac cụ thông cảm.
Có khoảng 30-40 khách trên chuyến bay, trong đó có 1 số người phương Tây. Vào làm thủ tục hải quan, do là người VN (nằm trong số các quốc gia thân thiện), nên em có phần được ưu ái hơn tý ti. Toàn bộ hành lý phải móc ra hết, chuối không kể được, cả quần to quần bé mặc bẩn em nhét vào túi giờ phải lôi ra 1 mớ, tởm quá. Toàn bộ máy điện thoại, thiết bị nghe nhạc,... đều bị giữ tại sân bay, laptop thì mấy chú hải quan ngắm nghía tìm chỗ card wifi để rút nhưng đếch được thế là cho em qua (họ sợ mang vào thu phát sóng truyền thông tin ra ngoài). Phải nói là nom mặt dân Triều chú nào cũng khó đăm đăm, như nhìn kẻ thù nên ghê bỏ bu.
Đón em là mấy đồng chí phía đối tác trên 1 chiếc xe Toy Crown đời 92 tay lái nghịch (bên TT chạy lẫn lộn tay lái thuận - nghịch vô tư), hơi xập xệ nhưng chạy vẫn tít.

Mấy đ/c TT muốn em ở KS nơi họ đặt, nhưng iem nhất quyết đòi vào Đại sứ quán VN tại BN, thế là họ phải chịu.

Đối với người nước ngoài thì nếu ở KS bắt buộc phải có 1 người ở đó cùng (tất nhiên phòng khác), mọi hoạt động của khách đều phải thông qua người đó, đi ra ngoài phải có họ đi cùng...
May cho em quá (lại may tiếp), ĐSQ đang sửa chữa nhưng đ/c đại sứ vẫn bố trí được 1 phòng cho em, gặp ngay 2 chú Viettel đang làm dự án bên đó thế là cùng nhau đi chợ nấu cơm luôn.

Cỗ bàn, bia bọt, lẩu gà, này khác đủ cả. dzô phát cho máu! à, ở TT vài hôm mới biết 1 câu dân Việt mình kháo nhau: đó là đi Trung quốc phải uống bia Thanh Đảo, đi Triều tiên phải uống bia Đại đồng giang (sông đại đồng) - đây là bia nổi tiếng,,, có độ cồn 11o các cụ ạ - uống phê như uống riệu vang. Em gánh được có 3 chai là người không còn chỗ nào để đỏ nữa.
Từ đoạn này em chia ảnh theo chủ đề: xe cộ - giao thông, hạ tầng đô thị, văn hóa, đời sống, linh tinh
4.gif
cho nó dễ cho em
Do đất nước Triều Tiên đang bị cấm vận toàn diện nên xe cộ rất nghèo nàn, dân cư nếu là công chức thì đi lại bằng tàu điện hoặc tàu điện ngầm. Phố xá rộng rãi nhưng rất ít xe, chủ yếu là những xe đời cũ của Nhật, xe Trung quốc. Tuy nhiên, cũng xuất hiện cả những xe buýt 2 tầng đời mới. Nói chung là xa cộ lẩu thập cẩm.

Những chiếc xe điện này chạy từ những năm 60-70 - giờ bốn mươi năm vẫn chạy tốt!

Con xe điện này thuộc loại ngon.

Đây là hình ảnh phổ biến cảnh người dân Bình nhưỡng đi lại bằng xe điện bánh lốp. Giá vé đi xe điện bên này thì cực rẻ, gần như bao cấp. Các cụ tưởng tượng, bọn em đi ra chợ cóc gần khu ngoại giao đoàn mua 200 won được 3 bìa đậu, thì giá vé 1 lượt là 5-10 won. Như vậy, 3 bìa đậu phụ đi được 20 lần. Tuy nhiên, có buổi sáng em gặp đến 2 vụ xe hỏng nằm giữa đường phố.

Điều khiển giao thông trên phố là các "em" cảnh sát GT nom cực ngon, cao ráo, xinh xắn, mặc zuýp... chắc toàn hàng tuyển vì em thấy dân bên đó bé nhỏ mà mấy em này toàn cao to. Nhìn mấy em này tác nghiệp mà thấy hài vãi, lại thấy khổ thân. Xe cộ thì ít mà các em ấy ngoáy liên tục, bên phải, bên trái, tay chân, đầu óc là cứ như rô bốt... em chụp ảnh trộm thì các em ấy ngoảng mặt đi - kiêu thế. Nhưng phải nói động tác, tác phong cực chuyên nghiệp. Bên TT họ tiết kiệm năng lượng nên dù có đèn đường nhưng không dùng. Nếu ở khách sạn thì điện đóm rất kém - đèn lờ mờ như cafe bên mình ấy.
Tuy nhiên, cái làm em cực kỳ ấn tượng là hệ thống tàu điện ngầm. Đây là một trong những hệ thống TĐN được xây dựng vào loại sớm trên thế giới - nghe đâu từ những năm 70 của thế kỷ trước do Liên Xô giúp và theo đúng kiến trúc của LX. Đường xuống ga rất sâu, có cả thang máy đưa khách xuống - có khi phải sâu mấy chục mét. Nhà ga phải nói cực lớn.


 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Đất nước của bão tố

Về hạ tầng đô thị, kinh tế:

Em tóm lược tý về chiến tranh Triều tiên để các cụ nắm sơ sơ: 1895 Nhật đánh bại nhà Thanh ở TQ, chiếm đóng Triều Tiên; 1945 quân đội Liên Xô phối hợp quân CM Triều tiên đánh đuổi Nhật khỏi TT dừng lại ở vĩ tuyến 38 theo thỏa thuận với Hoa Kỳ (Hoa kỳ giữ hòa bình dưới cờ Liên hợp Quốc phía Nam triều tiên). Theo kế hoạch thì dưới sự giám sát của LX và Mỹ, sau 4 năm sẽ thống nhất 2 miền. Tuy nhiên, Hai miền TT đều thành lập chính phủ (phía Nam do Mỹ bảo trợ). CP phía Nam hàn do Lý Thừa Vãn (Học tãi Mỹ, chống Cộng, không biết tiếng Korea); phía Bắc do Kim Nhật Thành lãnh đạo. Trong thời gian đến đầu 1950, chiến sự xảy ra dọc biên giới. 6/1950 Kim Nhật Thành với sự hậu thuẫn của LX đã quyết định tấn công thống nhất đất nước. Tóm lại cuộc chiến này rất tàn khốc, quân đội bắc TT gần như giải phóng được đất nước vài lần nhưng với sự nhảy vào của Hoa kỳ thì cục diện thay đổi, đẩy ngược quân bắc Triều về đến tận biên giới Trung Quốc. Quân bắc hàn phải chạy sang TQ. Hoa Kỳ tiếp tục truy đuổi mặc những cảnh bảo của phía TQ. Cuối năm 1950, Chủ tịch Mao quyết định điều lực lượng Chí nguyện quân với khoảng gần 300.000 lĩnh để bảo vệ lãnh thổ với sự hỗ trợ dè dặt từ Liên xô. Lực lượng liên quân Trung - Triều đẩy lui quân nam hàn và Hoa Kỳ, tái chiếm Seoul. Quân đội Hoa kỳ thua liểng xiểng. Hoa Kỳ huy động tổng lực lực lượng tại Đài Loan và Nhật Bản, phản công đẩy lùi liên quân quân. Sau nhiều cuộc tấn công giằng co, đến 1953 các bên vừa đánh vừa đàm, tháng 7/1953, các bên ký hiệp ước đình chiến, lẫy vĩ tuyến 38 làm ranh giới phân chia 2 miền kiểu như vĩ tuyến 17 của mình (Bắc Triều ký với Hoa kỳ chứ không phải với Nam hàn nhé). Từ đó, Hoa Kỳ luôn duy trì lực lượng quân đội tại Nam Triều với lý do giữ hòa bình nhưng thực sự thì chính quyền nam Triều nằm trong tay Mỹ đến tận ngày nay. Cả hai phía sau đó đều củng cố lực lượng, nhất là Bắc Triều nhằm một thời cơ nào đó sẽ giải phóng lãnh thổ. Các cụ có thể vào đây để đọc kỹ hơn .
Sau chiến tranh, Bắc Triều phát triển kinh tế rất kinh, đến tận năm 1979 mức sống và công nghiệp cao hơn hẳn Nam Triều. Sau khi chính sách cải cách của TQ, viện trợ ít đi nên bắc Triều rơi vào cảnh bơ vơ.

Phải nói là hạ tầng đô thị mặc dù xây dựng từ sau chiến tranh Triều tiên (1953) với sự giúp sức của LX và TQ, Việt Nam mình còn lâu mới mơ được.

Khách sạn Ryugyŏng 105 tầng sắp hoàn thiện,,, các cụ xem nó hoành tráng không nào,,, cả đường phố nữa

Đây là nhà hát opera, nơi diễn ra các sự kiện văn hóa lớn của Triều tiên trong đó có lễ hội Arirang nổi tiếng với hàng chục nghìn người biểu diễn. Nghe đâu, VNmình hồi nọ cũng định mời chuyên gia TT sang cố vấn về biểu diễn xếp hình người nhân dịp 1000 năm Thăng Long nhưng sau do khó khăn lại thôi - có lẽ time hơi gấp.

Những tòa nhà thế này mọc đầy rẫy ở Bình Nhưỡng, quy hoạch rất đâu vào đấy.

Đây là tháp Chủ thể (Juche) nổi bật khi đến thăm Bình Nhưỡng. Tháp này có cả thang máy để leo lên nóc ngắm cảnh nhé,,, nhưng em không vào
2.gif


Còn đây là tháp truyền thông. Các cụ xem bản tin thấy người phát ngôn của TT trên tivi thì đăng sau có hình hai cái này nhé.

Đây là khu triển lãm thành tựu về vũ trụ của TT. Cái quả cầu tròn tròn kia là khu giả lập không gian vũ trụ nhé, đường kính 40m, bên trong đầy đủ các thiết bị giả lập bầu trời, vệ tinh, các vì sao. Ối giời ơi hoành tráng khủng khiếp, em vào mà chóng hết cả mẹt (à quên, ẻm bên trái là thông ngôn En-Korean, ẻm bên phải là guide - xa xa là con Crown đời 92 đấy ợ, lúc quay lại tý phải ủn vì chết máy, may bác tài lái con này chục năm rồi nên bật nắp capo lên tý thấy cười khà khà đề nổ luôn).

Đây là mô hình hỏa tiễn phóng vệ tinh. Bắc TT đã tự phóng thành công vệ tinh lần đầu tiên vào năm 1998, năm 2008 hình như phóng tinh phát nữa. À, khu này chỉ có Tây (như em) mới được vào thôi nhé, cấm dân bản địa... oách xà lách. Có mỗi mình em mà nó khởi động cả 1 hệ thống giải lập bầu trời, các vì sao, phóng vệ tinh... sơ sơ tiền điện với thuyết minh cũng lục tốn phết. May mà bên đó nó không có khái niệm Bo,,, chứ không thì toai.


Bên trong quả cầu đây ạ... nó tắt điện tối om, em phải tăng sáng lên mới nhìn thế này...

Tóm lại, cái gì bên đó liên quan đến hạ tầng nó cũng to các cụ ạ, từ nhà máy, xí nghiệp, cầu cống, tượng đài,... đều hoành tráng cả, nhất là các cổng nhà máy, xí nghiệp toàn bằng đá khối, có quân đội gác 100% các nơi, ra vào đều phải xuất trình đủ thứ.

(hồi sau em sơ lược về xã hội ạ... tạm thế)
 

[ẹc]

...
Staff member
Re: Triều Tiên - Địa Ngục Trần Gian

E có chút ít ảnh hầu các cụ:
Nhi đồng đến trường:

Giáo dục thế này thì chết nhau:


Thành thị DPR Korea:


Nông thôn:

Cách sửa chữa xây dựng:

Đây là lính hàn xẻng:

Đây là lính DPR Korea:


Hôm qua:

Hôm nay:

Ngày mai:
 
Top