vik cho người iu thương !!!

angelcat

New Member
Một mùa Valentine nữa lại sắp về. Bài vik này mình xin gửi tặng một người rất đặc biệt của mình, một người mà có lẽ sẽ hok bao h mình có thể wên đc.
Mình gặp Lâm dzào một buổi trưa chủ nhật tháng 8 năm lớp 8. Lâm là một người zất kì lạ. Có vẻ như mình đặt wá nhìu sự chú ý dzào Lâm thì phải. Mình cứ mãi nghĩ về nụ cười của Lâm. Lâm zất hay cười dzà có khả năng làm mọi người cùng cười đùa dzui dzẻ. Ban đầu mình có ấn tượng hok mấy tốt dzề Lâm. Bởi dzì Lâm thu hút sự chú ý của mọi người (kể cả mình). Trước đó, mình là tâm điểm của mọi cuộc dzui, mọi chuyến ăn chơi. Rùi thì Lâm đến, như một cơn gió mùa hạ, oi nồng dzà dữ dội,thay mình cầm đầu mọi cuộc dzui. Mình có cảm như bị gạt za 1 bên, khó chịu dzà trống trải. Nhưng hắn dzẫn dzậy, dzẫn lun cười nói dzới mọi người, dzới mình, cứ như mình dzà hắn zất gắn bó. Mình ghét cái cách đó của hắn dzì mình hok làm đc như hắn, lun ghét hắn za mặt, kiểu nhìn là bik lun zòy. Nhưng mình hok hỉu nổi tại sao mình dzẫn dành nhìu sự chú ý cho Lâm đến dzậy, mặc dù bề ngoài lúc nào cũng đối đầu dzới hắn. Thời gian wa đi, cúi cùng zòy thì mình cũng nhận za, Lâm hok đến nỗi đáng ghét như mình nghĩ, chẳng wa do ban đầu mình bướng dzà ngốc wá đó thui. Mình dzới Lâm dần trở nên thân thiết, hơn cả mức bạn bè thông thường, nhưng mình chả có suy nghĩ j` cả, cứ vô tư. Bi h nghĩ lại, quãng thời gian đó có lẽ là quãng thời gian dzui dzẻ nhất của mình. Nhưng dzô tư wá sẽ thành dzô tâm mất thui. Cho đến một ngày, 14/02 năm 2007, Lâm đặt dzào tay mình một cái lọ ghi đìu ước, thì thầm : "Lâm thix Hà". Mình đã zất bất ngờ, phải nói là zất ngạc nhiên dzà lúng túng. Mình chả bik nói j` dzào lúc đó dzà mình đã chọn cách im lặng. Suy nghĩ của một đứa nhóc lớp 9, suy nghĩ đơn giản rằng mình còn nhỏ. Dzà con nhóc ấy đã từ chối, đã chạy trốn khỏi người wan trọng nhất của nó. Nó cũng chưa hỉu đc cảm giác của mình là j`. Nó đối dzới Lâm là như thế nào ? Lâm có vị trí như thế nào trong lòng nó...

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Valentine 2008, gần 16 tuổi...
Chán, cô đơn, đó là toàn bộ cảm giác của nó trong cái ngày mà lẽ za phải thấy ấm áp dzà hạnh phúc. Nó chợt nhớ lại những ngày tháng dzui dzẻ trước đây nó đã cực kì may mắn đc có. Ở bên cạnh Lâm, nó thấy zất dzui dzẻ, có thể làm những đìu nó thix. Nó hok hỉu tại sao nó lại hok nhận lời của Lâm mà cũng chưa nói lời từ chối. Nó hok bik là do nó wá tham lam hok mún từ bỏ một người đặc biệt đối dzới nó hay là nó wá vô dụng, cố chấp đến nỗi hok chịu nhận za tình cảm của mình. Nó chọn cách ra đi, rời xa Lâm trong 1 khoảng thời gian. 1 năm, đủ ngắn để 1 con nhóc trưởng thành hơn 1 chút, nhưng cũng đủ dài để nó cảm thấy sự trống trải trong lòng mình. Có lẽ khi người ta quá quen dzới dziệc có ai đó ở bên cạnh đến nỗi hok còn nhận za sự wan trọng của người đó nữa. Mình chưa từng nghĩ mình sẽ như thế nào khi hok còn ở bên cạnh Lâm nữa. Mình tự nhủ có lẽ mình sẽ ổn thui, bên cạnh mình còn bik bao nhiu đứa pạn lun sẵn sàng chia sẻ dzới mình kia mà. Nhưng hok phải dzậy. Bạn chỉ có thể là người mình kể lể, tâm sự chứ hok thể lấp đầy khoảng trống trong lòng mình dc. Đến đó nó mới nhận za nó đã mất đi người mà nó iu thương nhất. Những lúc một mình, nó thấy sợ 1 cái j` đó. Nó cảm thấy rùng mình khi nhận rõ nỗi cơ đơn đang gặm nhấm từng ngóc ngách trong tâm trí nó. Nó giật mình nhận za từ ngày xa Lâm, nó thay đổi nhìu lắm. Nó thix ở một mình hơn mặc dù mỗi khi một mình nó thấy thật lẻ loi dzà đơn độc. Nó đã hỉu Lâm có vị trí như thế nào trong lòng nó. Một vị trí mà hok ai có thể xóa đi hay thay thế. Nó nghĩ hok có j` là hok thể. Dzậy nên nó tìm mọi cách để gặp lại Lâm. Đơn giản chỉ để nói cho Lâm bik nó đã wan tâm đến Lâm nhìu như thế nào, để nói zằng nó đã nhận za nó thix Lâm. Có thể sẽ jan nan lắm nhưng nó đã quyết tâm zòy nên sẽ hok bỏ cuộc, hok chạy trốn mà sẽ nhìn dzào thực tế.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Thứ ba, 09/09/08
- Lâm nè, Hà bik là Hà hok có tư cách j` để nói đìu này nhưng Hà dzẫn mún nói cho Lâm bik. Lâm chỉ cần nghe thui, hok cần phải nói j` đâu. Hà zất thix Lâm, từ 2 năm trước chứ hok phải đến bi h đâu. Nhưng hùi đó Hà hok dám nhìn nhận sự thật nên đã za đi mà chưa có câu trả lời cho Lâm. Bi h Hà thấy cần phải trả lời rõ ràng.
- ...
Nó bắt đầu có thói wen vik nhật kí

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Thứ tư, 10/09/08
- Mai mốt hok dc nói dzậy nữa nghe chưa. J` mà hok có tư cách nói. Dzậy bi h mình bắt đầu lại ha. Mà nè, hok dc tự ý bỏ đi mà hok nói lời nào nữa đó.
- :)
-------------------------------------------------------------------------------------------------

Thứ năm, 30/10/08, 50 ngày tụi mình lại như xưa, chicken in love :em162::em162::em162:
- Nói nghe nè
- Huh?
- Wên Lâm đi.
- ...

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Nó khóc. Lần đầu tiên nó khóc khi hok còn là 1 con nhóc. Nó nhớ lần cúi nó khóc là khi nó bị đánh năm 6, 7 tuổi j` đó. Lâu lắm zòy nó mói lại thấy nước mắt có vị mặn. Nó hok bik lí do j` mà nó lại nhận đc 1 câu nói đau lòng như dzậy. Ừ, thì wên. Chắc nó đã gây cho Lâm nhìu phiền phức đến nỗi hok còn chịu đựng đc nữa zòy. Mọi chuyện đã wá dễ dàng đối dzới nó khiến nó lo sợ sẽ tan vỡ đi mất. Dzà cúi cùng thì cái ngày nó lo sợ nhất cũng đã đến, cái ngày mà nó hok hề mong đợi. Tạm biệt.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Thứ sáu, 05/12/08
Nó đi mua wà sinh nhật cho pạn. Chợt tình cờ, nó lại đi trên con đường mà trước đây nó đã từng đi chung dzới một người. Nó bật cười. Nó hok chủ định sẽ đi đến chỗ nào trên con đường đó cả, dzậy mà chân dzẫn đạp, tay dzẫn lái. Chợt mưa, một cơn mưa như cơn mưa chìu hum đó. Nước mưa thấm ướt tóc nó, mặt nó, wần áo nó. Nước mưa chảy dzào mắt nó, dzào miệng nó. Lạ nhỉ, nước mưa có vị mằn mặn...

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Thứ bảy, 31/01/09, Suối Tiên
Ồ yeah, bọn nó đi Suối Tiên. Dzì là đi dzới tập thể nên nó lại đi chung dzới Lâm. Tuy dzậy nhưng nó dzẫn cố tách za, chọn một lối đi cho riêng nó, nhưng làm sao tránh khỏi những lần chạm mặt ngẫu nhiên. Nó nhìn thoáng rùi lại vội vàng way mặt đi. Nó sợ mình sẽ lại làm Lâm tức giận khi hok kìm nén đc mà bật khóc mất. Nó hok bik dc rằng khi ng` ta phải xa nhau mà dzẫn gặp mặt nhau lại đau đớn như thế này. Tuy hok làm ng` ta chết dc nhưng làm ng` ta trở nên u uất dzà khép kín. Nó hok bik nói dzới ai nên chỉ trút hết dzào những trang nhật kí, vik bằng bút bi nhưng dzẫn bị nhòe.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Lại một mùa Valentine nữa sắp đến. Nó mún làm người dzui dzẻ. Nó quyết định sẽ hỏi cho rõ ràng lí do j` mà nó lại phải wên đi một người wan trọng trong cuộc đời mình như dzậy. Nhưng nó đang do dự. Hok bik nó hok dám hỏi hay nó hok dám nghe câu trả lời. Nhưng nó zất mún có đc can đảm đối diện dzới sự thật, cho dù có thể zất đau lòng.
Lâm nè, cho dù thế nào thì Hà dzẫn lun dành nhìu tình cảm cho Lâm. Hok bik sau này za sao nhưng có lẽ đâu đó trong lòng Hà dzẫn lun có một chỗ dành cho Lâm, mong Lâm hỉu đìu đó. Còn Lâm thì sao, trước h Hà có vị trí như thế nào ?
 

teddybear2211

New Member
Ðề: vik cho người iu thương !!!

wow ... cảm động nhỉ ... cố lên nà ... =] ... nếu như trog lòg e thật sự mún biết lý do và đủ can đảm để nghe cái lý do thì cứ mạnh dạn mà hỏi =] ... chúc e thành côg ...

P/S: Ko biết tại cái browser hay j` mà cái khug quảg cáo che mất hết phần đầu rồi ... đọc đc có khúc sau à :yoyo30::yoyo30:
 

sophia_moon

New Member
Ðề: vik cho người iu thương !!!

Nên hỏi rõ còn hơn là kh6ong bik vì sao. Giống moon nà, không một lời nói, cả chia tay cũng không nói, người đó chỉ nói là "với a em vẫn sẽ mãi là bạn gái của a".:yoyo23::yoyo23::yoyo23:
 
Top