Tình củm của [A1]

Những câu chuyện "bó tay" về ngày 20.11

Thầy cũ – cô mới

Một thực trạng rất đáng buồn là nhiều bạn học sinh rất phân biệt giữa thầy người khác và thầy của mình. Nghĩa là đối với thầy cô chịu trách nhiệm giảng dạy mình thì họ một dạ, hai vâng. Nhưng với thầy cô khác hay những giáo viên cũ thì họ ngoảnh mặt đi chẳng “dư” một cái gật đầu xin phép. Và điều đó hiển hiện rõ ràng nhất trong ngày lễ tri ân giáo viên – 20/11.

Những suy nghĩ và hành động của anh chàng M.Q (sn1994) là một điển hình. Vốn học giỏi, ngoan nên M.Q nghiễm nhiên trở thành học trò cưng của nhiều thầy cô. Thế nhưng với Q, chỉ có thầy cô nào đang dạy mình thì mới cần… thân thiết. Tất nhiên, ngay cả vào ngày tri ân thầy cô 20/11cũng không là ngoại lệ. Cậu bạn chỉ “quà cáp” hay thưa gửi với thầy cô đang giảng dạy hay sắp dạy mình. Còn thầy cô giáo cũ thì Q lơ chẳng thèm ngó ngàng chào hỏi.

Ngày 20/11 năm ngoái, Q đã khiến bạn bè một phen bất ngờ, khi cả lớp rủ nhau kéo về nhà cô giáo chủ nhiệm cũ, người từng hết mực chăm sóc và giúp đỡ Q. Ngày còn học cô, Q cũng là đứa học trò luôn tỏ ra yêu quý và thân thiết với cô nhất. Thế nhưng năm nay đã khác, Q thản nhiên từ chối vì lí do: “Mình bận, với lại giờ không dạy nữa đến thăm làm gì?. Có cần thiết không?”.

Câu nói vô tình của Q như một hồi chuông lạnh. Nó khiến người khác giật thót với suy nghĩ của không ít cô cậu học trò ngày nay. Họ quá thực dụng trong cuộc sống. Nhưng cả trong môi trường học đường. Có nên thực dụng vậy chăng?

Biến 20.11 thành ngày hẹn hò

Kỉ niệm ngày nhà giáo Việt Nam – 20/11 đa số các trường đều được nghỉ học. Đây không chỉ là một ngày nghỉ xả hơi của thầy cô mà còn là ngày tụ họp bạn bè đông đủ trong giai đoạn học hành căng thẳng. Những nhóm bạn từ hồi tiểu học, hay trung học cũng có dịp gặp nhau sau bao năm xa cách khi tụ tập đi thăm thầy cô hay về trường cũ.

Ấy thế nhưng không ít bạn tận dụng tối đa ngày này để đi chơi mà quên bẵng việc phải đi tri ân thầy cô. Chẳng vậy mà trong giờ làm lễ kỉ niệm hàng năm của các trường, vẫn vắng bóng không ít học trò. Còn chốn trung tâm thì lúc nào cũng đông nghịt, kẹt cứng những bóng áo trắng. Nhiều cặp còn biến trường học là tụ điểm để hẹn hò, vừa gặp nhau thì “bắn” đi chơi, chẳng màn gì đến làm lễ hay thầy cô nữa.

Tiền gia đình đưa để mua quà biếu thầy cô, nhiều bạn ngang nhiên biển thủ vào quỹ riêng. Không chỉ thế, một vài bạn còn biến quà biếu thầy cô thành quà cho mình hay cho… người yêu mình. Lại thêm chuyện, có những bạn chỉ tranh thủ chạy vào “gửi quà” cho đủ lễ với thầy cô, rồi vội vã vì… có hẹn.
Chẳng hiểu các bạn ấy quên rằng quan trọng nhất không phải quà cáp mà là tấm lòng hay chăng đối với nhiều học sinh, sinh viên, ngày 20/11 trở thành ngày hẹn hò tự lúc nào không biết? Còn những món quà kia, có chăng là nghi lễ nên “rút lễ” được chút nào là mòn rút không thương?

Ngày để hối lộ, xin xỏ?

Bên cạnh những câu chuyện đáng buồn về việc nhiều bạn biển thủ quà của gia đình gửi tri ân thầy cô. Một số khác lại tận dụng ngày 20.11 trở thành ngày có thể … công khai hối lộ. Như câu chuyện của cô bạn M dưới đây là một chuyện có thật và những người từng biết đến không khỏi lắc đầu cho thái độ sống của lớp trẻ bây giờ.

M (sn1993) là một cô bạn xinh, học giỏi và sớm nổi tiếng. M được nhiều người biết đến trong vai trò người mẫu ảnh, diễn viên của nhiều tờ báo tuổi teen. Được gia đình hỗ trợ và đầu tư, hầu như M khá thành công trong con đường nghệ thuật. Nhưng khi kèm những ngày tất bật với ánh đèn sân khấu là sự vắng bóng của M trên lớp học và chiếc ghế nhà trường. Tất nhiên, kết quả và điểm số của M không thể khá được với tần suất nghỉ học và đi diễn nhiều như vậy.

Trước tình hình học tập quá tệ hại, lo lắng gia đình sẽ không cho mình theo đuổi con đường nghệ thuật, M dùng ngày 20/11 mong có thể hối lộ, xin xỏ thầy cô kéo điểm giúp mình. Cô bạn khéo léo đến nhà từng thầy cô để “thăm” và bỏ một phong bì “nặng kí” trong giỏ hoa, hay túi quà. Thế nhưng, điều đó chẳng thể giúp ích gì cho M. Những phong bì M lén bỏ vào quà đều được gửi trả lại kèm theo lời động viên: “M cần cố gắng phân chia thời gian làm nghệ thuật và học. Đừng để sau này ân hận”.

Cũng như M, nhiều teen muốn thông qua những ngày lễ như 20.11 này để lấy lòng thầy cô, những mong được ưu ái hơn trong việc học. Thế nhưng họ vô tình dẫm đạp lên ý nghĩa của ngày nhà giáo Việt Nam, 20/11 hằng năm. Đây là ngày để tri ân, tưởng nhớ và thể hiện lòng biết ơn đến công lao dạy dỗ của thầy cô, những người đưa đò tận tụy.

---------- Post added at 10:45 PM ---------- Previous post was at 10:31 PM ----------

[MARQUEE] Bài học về tình bạn[/MARQUEE]
[FONT=&quot] Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ 16. Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn.
Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:
-Chán quá đi! Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn.
Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:
- Bạn ơi, hãy thả tôi về với biển... Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình... Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên.
Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:
- Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng... hãy cho ta một lời khuyên trước đi... Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!
Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:
- Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...
Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào... Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...[/FONT]

---------- Post added at 10:48 PM ---------- Previous post was at 10:45 PM ----------

[FONT=&quot] Chúc bạn...Những lời chúc tôi viết ra ở đây hi vọng sẽ khiến cho ai đó mỉm cười khi đọc đến. Bạn bè luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời của mỗi con người. Hãy nhớ, tôi luôn cầu chúc cho bạn bình an và may mắn, dũng cảm và thông minh để bước đi trên con đướng mà mình đã chon. Dù con đường đó còn lắm chông gai...
Tôi không chúc bạn tôi luôn thành công nhưng tôi chúc bạn sẽ thành công sau nhưng lần thất bại, vì có như vậy bạn mới cảm nhận hết đươc mùi vị ngọt ngào của thành công.
Tôi chúc bạn tôi luôn can đảm để đối mặt với khó khăn, luôn tự tin và quyết đoán nhưng cũng đừng quá cứng nhắc trong suy nghĩ, thành công sẽ đến với những ai biết tìm cho mình một lối đi riêng.
Tôi chúc bạn tôi sớm tìm được một bờ vai để chia sẽ mỗi lúc bạn buồn( nếu người đó là tôi thì càng tốt !! hì hì...) và chúc bạn luôn có đủ kiên nhẫn để lắng nghe những lời nói xuất phát từ trái tim của một ai đó dù cho đó là những lời quan tâm vụng về nhất.
Tôi chúc bạn luôn tìm được niềm vui trong cuộc sống, mỗi ngày trôi qua luôn cho bạn những trải nghiệm thú vị, những tiếng cười sảng khoái hay những kỉ niệm khó quên.
Tôi chúc bạn sẽ mạnh mẽ để vượt qua những mất mát, những khó khăn, những đau khổ trong cuộc đời dù cho bạn có ở đâu chăng nữa cũng hãy nhớ rằng bạn luôn có tôi bên cạnh.
Tôi chúc bạn tôi luôn nhìn về tương lai của mình với một niềm tin và sự lạc quan cao nhất, đừng bỏ qua quá khứ nhưng hãy nhớ rằng: những người chỉ luôn nghĩ về quá khứ sẽ không bao giờ có thời gian để hướng về tương lai.
Tôi chúc bạn đủ tự tin để nói với ai đó 3 chữ "I LOVE YOU" cho dù bạn có bị từ chối hay không, yêu một người chưa bao giờ và không bao giờ là xấu và hãy nhớ rằng sự quan tâm của bạn dành cho người bạn yêu mến không bao giờ thừa cả.[/FONT]


---------- Post added at 10:49 PM ---------- Previous post was at 10:48 PM ----------

[FONT=&quot] [/FONT]
 
Top