,......................

P

pppppp

Guest
- Trời!!! Sao lại nghỉ ngay lúc này? Sao lại nghỉ khi chúng tôi vốn chỉ còn qá ít thời gian ở bên nhau? Vài ngày... một khoảng thời gian không nhiều, lại còn ít hơn nữa đối vs những hs cuối cấp như chúng tôi, vậy mà các ng cũng đành lòng lấy đi mất. Tại sao lại nghỉ vửa khi lớp chúng tôi vừa mới thân thiết? Những tưởng còn một chút thời gian với nhau để bù lại khoảng thời gian đã lãng phí, để có thể đùa nghịch, chụp cùng nhau những tấm hình ngộ ngĩnh, tận hưởng chút thời gian còn sót lại của đời hs,... nhưng có vẻ như tất cả đã muộn, những dự định vẫn chưa thể thực hiện, áo chưa kịp kí và chúng tôi chưa kịp nói lời tạm biệt với trường lớp, với thầy cô, và với nhau!
- Nếu như lúc trc chúng tôi vui mừng khôn xiết khi đc nghỉ học thì ngay lúc này đây, đc đi đến trường là tất cả những gì chúng tôi còn lại. Vậy nên nếu có thể, tôi sẽ hứa ko quậy qá như những năm trc, chỉ để đc đi học thôi, chỉ để đc nhìn thấy những gương mặt thân iu ấy, những khung cảnh thân quen ấy cho đến những phút giây cuối cùng của đời hs. Và bây h thì mọi thứ đã qá muộn, tôi đã ra trường, đã trường thành và đã nhận ra rằng: cuộc sống này sẽ chẳng có câu "giá như lúc ấy..." đâu. Bây giờ nghĩ lại thì tất cả kỉ niệm, ngay cả những lúc ko thuộc bài, đi học trễ, viết kiểm điểm, mời PH,... đều là những kí ức đẹp. Ng ta thường nói: "thời gian ko thể xóa nhòa mọi thứ", đúng vậy nhưng thời gian thật sự tàn nhẫn, nó mang mọi thứ đáng quý của chúng ta trôi đi qá nhanh, ngay vừa khi chúng ta biết trân trọng nó. Thôi nhé, đã đến lúc phải xa nhau r đấy bạn tôi, mái trường, thầy cô, hoài niệm...
*Tạm Biệt Nhé, Trường Tôi Ơi!*
 
Top