[--Chuyện thầm kín của con trai--]

1life1love

New Member
Ðề: [--Chuyện thầm kín của con trai--]

Phần 27

Lượng nước tiểu bình thường chứng tỏ cơ thể khoẻ mạnh
Lượng nước tiểu của một người thải ra trong ngày liên quan đến lượng nước tiểu trong cơ thể, nhiệt độ, môi trường, lượng mồ hôi nhiều hay ít, thực phẩm (những thứ lợi tiểu như dưa hấu, bia, caffe) và đại tiện (bón hay tiêu chảy). Cho nên lượng nước tiểu của mỗi người trong một ngày thường không giống nhau, có thể chỉ độ khoảng 700-800 ml, cũng có khi đến 4.000 - 5.000 ml; thường là từ 100 ml đến 2.500 ml. Nếu như lượng nước tiểu của mỗi ngày thấp hơn 500 ml thì chất cặn bã không được thải hết ra ngoài, độc tố trong cơ thể sẽ tăng cao, nồng độ chất điện giải trong máu sẽ thay đổi, nồng độ kali trong máu quá cao sẽ ảnh hưởng không tốt đến tim.
Tiểu liên tục - nỗi lo ở bàng quang
Tác dụng chứa nước và bài tiết của bàng quang vô cùng quan trọng. Nếu như nó không được vận hành một cách bình thường thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống của con người. Một trong những hoạt động không bình thường của bàng quang là tiểu tiện nhiều. Ban ngày, nếu như cơ thể con người được bổ sung một lượng nước đầy đủ (ít nhất là 2.000 - 3000.ml) thì cứ cách 1-3 tiếng đồng hồ, ta lại đi tiểu một lần. Chỉ ở một số người có "nội công thâm hậu" thì mới có thể vượt quá 4-5 tiếng đồng hồ. Đương nhiên, nếu như bạn ăn dưa hấu thì chỉ khoảng 20 phút sau là phải đi tiểu tiện.
Nếu như chưa đến 1 giờ đi tiểu tiện một lần hoặc thậm chí cứ 10, 20 phút lại phải đi tiểu thì xem như bạn bị chứng tiểu nhiều. Bệnh mà Hùng gặp trong trường hợp trên là bệnh thường thấy ở khoa tiết niệu. Có nhiều người do tiểu nhiều mà ảnh hưởng đến công việc, học tập. Nguyên nhân gây ra bệnh tiểu nhiều, ngoài trường hợp bàng quang bị nhiễm khuẩn còn có trường hợp cơ co thắt của bàng quang phản ứng quá nhạy. Trong bàng quang có nước, dù rất ít, cũng bị bàng quang thải hết ra ngoài.
Đúng bệnh đúng thuốc mới hết bệnh
Trị chứng tiểu nhiều cần phải đúng bệnh đúng thuốc. Nếu tiểu nhiều do cơ co thắt bàng quang phản ứng quá nhạy, thời gian điều trị thường kéo dài vài tháng đến vài năm, bệnh thường xuyên tái phát, lúc có tiến triển tốt, lúc lại nặng hơn. Khi tâm trạng không tốt, bị áp lực tâm lý thì bệnh phát càng nặng. Có nhiều người không những ban ngày đi tiểu nhiều mà ban đêm cũng đi mấy lần, dẫn đến thiếu ngủ, mệt mỏi cả ngày. Bệnh tiểu nhiều do cơ co thắt bàng quang phản ứng quá nhạy có thể điều trị bằng thuốc. Trên 90% bệnh nhân có phản ứng tốt, nhưng tác dụng phụ của thuốc thường khiến cho người bệnh thấy khô miệng, nóng lưỡi, vì vậy có những người không dám tiếp tục uống thuốc. Có thể dùng thuốc an thần với liều lượng nhỏ để hỗ trợ thêm.
Chỉ cần kiên trì điều trị, kết hợp với một trạng thái tinh thần lạc quan và sự vận động của người thân và bạn bè là có thể trị hết bệnh. Chứng tiểu nhiều là một loại bệnh thường gặp, không có gì đáng xấu hổ, do vậy người ngoài không nên coi đó là chuyện dị thường.
21. Cẩn thận, kẻo làm nguy hại đến "mầm sống"
Hòa vô cùng say mê môn bóng rổ. Trong cuộc sống thi bóng rổ giữa các lớp, cậu giữ được bóng ba phút và đang định quay người bỏ bóng vào rổ thì bất ngờ, "chàng khổng lồ" ở lớp bên cạnh đứng chắn sau lưng cậu, định chặn bóng, không cho cậu cơ hội quý báu này. Hai người cùng nhảy lên, đầu gối của "chàng khổng lồ" bỗng va đúng vào "chỗ ấy" của cậu! Vừa kịp nhìn thấy trái banh bay chệch ra khỏi rổ thì Hòa đã ôm lấy hạ bộ của mình, toát mồ hôi lạnh, quì xuống đau đớn rên rỉ. Chỉ mấy phút sau, âm nang bên phải đã sưng to bằng trái táo. Sau khi đưa đi cấp cứu, và kiểm tra, bác sĩ phát hiện ở tinh hoàn bên phải có một rãnh nứt tương đối sâu, nhiều máu bầm. May gặp thầy gặp thuốc, bác sĩ đã khéo léo chữa trị cho cậu, giúp cậu khỏi phải làm "thái giám" suốt đời.
Tinh hoàn vỡ phải phẫu thuật để trị liệu
Tuổi thiếu niên tính hay hiếu động, chính vì vậy mà đôi khi có những tổn hại đến cơ thể, nhất là ở các em nam. Chúng tôi xin cùng được thảo luận với các bạn về những tổn hại đến cơ quan tiết niệu nói chung nhằm giúp các bạn cảnh giác, đừng để tuổi thơ vui vẻ của chúng ta lại lưu lại trong ta một dấu ấn buồn.
Trước hết nói về vỡ tinh hoàn. Tinh hoàn của nam giới không giống như buồng trứng của nữ giới được bảo vệ bên trong khoang xương chậu; nó nằm lộ ra bên ngoài nên rất dễ bị tổn thương. Tinh hoàn là một cơ quan tương đối nhạy cảm của cơ thể, bên trong chứa nhiều tế bào thần kinh và mạch máu. Khi bị tổn thương, biểu hiện rõ nhất là những cơn đau dữ dội. Cho nên trong thuật phòng thân của phái nữ có một đòn đánh vào hạ bộ của đối phương.
Những môn thể thao dễ gây vỡ tinh hoàn như bóng đá, bóng rổ, nhu đạo, việc chơi những trò chơi dùng sức hoặc bị tai nạn va đập tinh hoàn... đều là nguyên nhân làm tinh hoàn bị vỡ. Khi bị những va đập trực tiếp như vậy, các mạch máu tổn thương và gây tụ huyết bìu tinh hoàn. Do bìu tinh hoàn là một cái túi có tính đàn hồi cao nên huyết càng tụ nhanh hơn, đôi khi làm bìu tinh hoàn to như quả dưa lê.
Nếu chỉ đơn thuần là lớp mao mạch bao quanh tinh hoàn bị tổn thương thì không cần phải phẫu thuật. Nếu như kiểm tra bằng siêu âm thấy màng bao tinh hoàn bị rách thì phải mổ để may lại. Nếu có những tổn thương nghiêm trọng hơn thì phải phẫu thuật cắt bỏ tinh hoàn. Cho nên, trong sinh hoạt hàng ngày, các bạn nam phải chú ý bảo vệ, giữ gìn cơ thể mình.



Phần 28

Xuất huyết thận sẽ nguy hiểm đến tính mạng
Những tổn thương về thận cũng dễ xảy ra ở tuổi thanh thiếu niên. Nguyên nhân chủ yếu gây tổn thương là những tác động va đập mạnh vào vùng thắt lưng như cây đập, xe tông, ngã từ độ cao xuống. Nếu như thận có triệu chứng bọng nước bẩm sinh thì càng có nguy cơ bị tổn thương. Đôi khi việc ngã vào cạnh nhọn của chiếc bàn cũng gây nên tổn thương cho thận. Do thận là cơ quan có nhiều mạch máu nên khi thận bị thương, ngoài cảm giác đau đớn, bệnh nhân còn bị tụ máu thận dẫn đến choáng ngất hoặc tử vong.
Nếu thận chỉ bị tổn thương nhẹ và huyết áp ổn định thì người bệnh có thể nằm nghỉ ngơi theo dõi. Nếu như huyết áp không ổn định và kết hợp với nhiều tổn thương nội tạng khác nữa thì phải phẫu thuật để kiểm tra. Những tổn thương bên ngoài thận, không nặng lắm, có thể may lại khi làm phẫu thuật, nhưng nếu vết thương nghiêm trọng, đứt mạch máu vùng thận, chảy máu nhiều, có nguy cơ đe doạ đến tính mạng thì cần phải cắt bỏ. Nếu như tình trạng của quả thận còn lại tốt, phẫu thuật sẽ không gây ảnh hưởng gì đối với chức năng của thận nhưng bản thân phải hết sức cẩn thận tránh không để cho quả thận còn lại bị tổn thương. Nếu như quả thận còn lại không tốt lắm thì sau khi phẫu thuật cần phải thường xuyên kiểm tra y tế.
Niệu đạo tổn thương, phần lớn phải phẫu thuật
Tổn thương niệu đạo cũng là hiện tượng phổ biến ở tuổi dậy thì. Xương chậu vỡ hoặc hội âm bị va đập mạnh (nguyên nhân do ngã từ trên cao xuống hoặc hội âm va vào thanh ngang) sẽ dẫn đến hẹp hoặc tắc niệu đạo, phải mất nhiều công đoạn phẫu thuật mới có thể sửa lại như nguyên trạng. Nếu như cơ vòng bị tổn thương thì sau khi phẫu thuật còn phải giải quyết một vấn đề nữa là đái lậu.
Ở tuổi dậy thì, do tâm sinh lí phát triển chưa đồng bộ, các em thường có hành động quá khích. Với một thể lực sung mãn, các em muốn thể hiện nó ra bên ngoài nhưng lại không thấy được một nguy cơ tiềm tàng để phải ân hận sau này. Nhà trường, gia đình ngoài việc giáo dục con em của mình, phải đề phòng những tai nạn có thể xẩy ra, bản thân các em cũng phải ý thức được tác hại của những tai nạn đó, đừng vì một phút giây bồng bột để rồi ân hận cả đời.
22. "Cái ấy" biến đâu mất rồi?
Cậu bé Minh năm nay lên mười nhưng do hay được thả sức ăn vặt nên cậu đã "phì" thành 45 kg, nặng hơn 10 kg so với những đứa trẻ bình thường khác. Dần dần, khi lớn hơn một chút, cậu mới phát hiện ra rằng, "cái ấy" của mình ngắn hơn của em trai. Khi đi tiểu chung với các bạn ở trường, cậu càng thấy "cái của mình" khác hẳn với các bạn. Vì vậy, cậu thường "nín" không đi tiểu khi còn ở trường, về nhà mới ôm quần chạy vội vào toa let. Một hôm, mẹ cậu phát hiện ra việc này, bèn vội vàng đưa cậu tới khoa tiết niệu kiểm tra. Khi cậu ngượng ngùng cởi quần ra thì phía dưới chỉ thấy có một nhúm da, không thấy dương vật đâu, thảo nào mà mẹ cậu lo đến vậy. Khi bác sĩ đẩy ép phần da ở xương cung chậu ra sau, thì dương vật hiện ra như có phép lạ; thế nhưng hễ bỏ tay ra là nó lại chui tọt vào bên trong. Vì sao vậy?
Béo phì không phải là niềm hạnh phúc
Có người nói đùa rằng, vào giờ tan học nếu đứng ở cổng trường mà gọi lớn "Mập ơi" thì có lẽ phải đến một phần ba số học sinh ngoái đầu lại. Đây tuy chỉ là lời phóng đại, nhưng theo thống kê, số học sinh tiểu học bị "béo phì" ước chiếm khoảng 20-30% và còn đang có xu hướng gia tăng. Gia đình khá giả, thức ăn thì nhiều và hấp dẫn, thêm vào đó là quan niệm của các bậc cha mẹ cho rằng trẻ con phải mập mạp thì mới khoẻ cho nên đã để cho trẻ nhóp nhép cả ngày. Đó là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình trạng trẻ em béo phì. Ở phòng khám của khoa tiết niệu, cứ đến dịp hè là có không biết bao nhiêu bậc phụ huynh lo lắng dẫn các cậu ấm "bụ bẫm quá mức" của mình đến khám xem dương vật của cậu ta có phát triển bình thường không. Thông thường, động cơ thúc giục họ đưa con mình đến khám chỉ là vì cảm thấy chim của con trai mình không lớn như con trai của anh chị em trong nhà hoặc con trai bè bạn.
Trong một gia đình, nếu các em nhỏ so sánh lẫn nhau, đặc biệt là khi của người anh nhỏ hơn của người em thì tâm lý người anh khó mà giữ được thoải mái. Những ảnh hưởng về mặt tâm lý còn lớn hơn những ảnh hưởng về mặt sinh lý. Và rất nhiều bậc phụ huynh băn khoăn, lo lắng không biết những cậu ấm "bụ bẫm quá mức" nhà mình lớn lên có thể sinh hoạt tình dục bình thường được hay không?
Bệnh béo phì gây ra nhiều phiền toái
Các cậu bé "béo phì" được đưa đến phòng khám thường đã phệ bụng ngay từ khi tuổi còn rất trẻ. Lớp da, mỡ dày dưới bụng và ở háng đã che kín mất dương vật, nhìn bên ngoài chỉ thấy một túi nang da nhăn nheo, tình trạng này càng rõ hơn khi thời tiết lạnh. Do quy đầu khó chui ra khi đi tiểu nên các cậu bé "bụ bẫm quá mức" này thường cố ý ưỡn bụng ra, với một tư thế đứng rất "đặc biệt". Có những cậu bé lười không thèm kéo dương vật ra, kết quả là thường làm ướt chân, thậm chí làm ướt luôn cả quần. Những cậu bé này, vì thường hay bị bạn bè trêu chọc nên không dám đi tiểu ở trường, đành ráng nhịn về đến nhà. Điều đó không những dễ tạo thành bệnh viêm bàng quang mà còn gây nên những tác hại lâu dài cho thận.
Dương vật bị lớp mỡ bụng che kín
Dương vật nằm trong khung chậu nhỏ, được gắn vào khung chậu nhỏ trực tiếp bởi các tổ chức mô liên kết, cơ, các nếp da. Dương vật của phần lớn nam giới sẽ lộ hẳn ra ngoài sau khi sinh ra, nếu chiều cao và cân nặng phát triển đồng đều thì dương vật sẽ lớn lên theo tuổi tác, nhưng sẽ không bị vùi lấp trong da. Thực tế thì trong số các cậu bé "bụ bẫm quá mức" được đưa đến bệnh viện kiểm tra vì lo dương vật quá nhỏ, trên 95% đều có dương vật phát triển ình thường, chỉ bị lớp mỡ bụng dày che kín mất mà thôi. Cách giải quyết căn bản là phải hạn chế ăn uống và tăng cân, tăng cường vận động, tránh các đồ ăn quá nóng, nhiều mỡ và có hàm lượng bột cao.
Nhiều cậu bé "bụ bẫm quá mức" nhưng nhờ tuân theo các chế độ ăn uống hợp lý, đồng thời nhờ sự phát triển nhanh chóng của cơ thể ở tuổi thanh xuân, chiều cao cơ thể tăng nhanh mà dương vật có thể lộ hẳn ra ngoài như bình thường. Sau khi trưởng thành, chỉ cần dương vật phát triển bình thường, dù chỉ lộ ra một phần, khi cương lên thì cũng đủ dài để thực hiện việc giao hợp. Dương vật bị lớp mỡ bụng che phủ hoàn toàn, không thể lộ ra khi đi tiểu hoặc sinh hoạt tình dục thì có thể nhờ đến phẫu thuật chỉnh hình để cắt bỏ các lớp mỡ che xung quanh dương vật.
Nhiều báo cáo nghiên cứu cho thấy, những người béo phì khi nhỏ, khi lớn lên sẽ dễ dàng mắc các chứng bệnh về tim mạch, huyết áp nhiều hơn hẳn người bình thường.


Phần 29

22. "Cái ấy" biến đâu mất rồi? (tiếp)
Hiệu quả trị liệu của hoóc môn
Sự phát triển của dương vật, dù ở giai đoạn còn là thai nhi trong bụng mẹ hay đã là một cá thể độc lập sau khi sinh ra, đều chịu ảnh hưởng rất nhiều bởi các hoóc môn sinh dục. Hai cơ quan chủ yếu chi phối việc tiết ra các hoóc môn sinh dục nam là tinh hoàn và thùy não. Khi một trong hai cơ quan có vấn đề khiến cho tinh hoàn không tiết ra đủ hoóc môn sinh dục thì trẻ có thể bị nhỏ tinh hoàn. Sự không bình thường ở nhiễm sắc thể cũng là một trong những nguyên nhân làm cho dương vật phát triển không bình thường. Nhưng dù chứng nhỏ dương vật là do nguyên nhân nào gây nên, trước khi giai đoạn dậy thì kết thúc đều có thể bổ sung hoóc môn sinh dục nam để giúp cho dương vật và chiều cao phát triển bình thường. Về mặt lâm sàng, rất nhiều người sắp kết hôn mới phát hiện dương vật của mình "có vấn đề" và vội vàng đi chữa trị, nhưng tiếc là họ đã qua mất giai đoạn chữa bệnh tốt nhất - đó là tuổi dậy thì. Những người có tuyến sinh dục hoạt động kém nếu khi đến tuổi trưởng thành mới bổ sung hoóc môn thì việc này tuy không có tác dụng gì đến sự phát triển của dương vật nhưng vẫn có lợi cho sự tăng trưởng của cơ thể. Một vấn đề nữa cần chú ý là một số bậc cha mẹ chưa hỏi ý kiến bác sĩ đã vội tiêm hoóc môn cho con em mình, kết quả là tuy đang ở tuổi thiếu niên, trẻ có dương vật của một người ở tuổi trưởng thành và chiều cao cơ thể không phát triển do lớp xương sụn không phát triển nữa.
Ngắn dài đều có giá trị như nhau
Dương vật ngắn hay dài liên quan đến yếu tố di truyền và chủng tộc. Dương vật lớn không hẳn là tốt, chủ yếu hoạt động bình thường là được. Những người có dương vật ngắn nhưng luôn được đón nhận thì nhiều lắm. Nếu như bản thân có điều gì thắc mắc thì cần phải hỏi các chuyên gia, không được hành động theo ý kiến chủ quan của mình như tiêm uống thuốc hoặc né tránh vấn đề, như vậy chỉ làm phí thời gian và tâm lực của chính mình. Đối với những các em bụ bẫm quá mức thì cần phải biết hạn chế trong ăn uống, không để tăng cân quá mức, có như vậy thì mới có một cơ thể khoẻ mạnh được.
23. Tật đái dầm có từ khi nào?
Tuy Minh đã học đến trung học cơ sở nhưng đêm nào cũng vậy, mẹ toàn phải gọi Minh dậy đi tiểu, chỉ cần gọi hơi chậm một chút là chắc chắn sẽ ướt đẫm quần. Vào mùa hè còn chịu nổi nhưng vào những đêm đông rét buốt, cái cảm giác bị kéo ra khỏi giấc ngủ với cái lạnh đến run người vì chăn đã ướt sũng nước thật không thể nào chịu nổi. Em của Minh tuy chỉ học mẫu giáo nhưng đêm ngủ không cần phải mặc tã giấy. Thế mà Minh ngày nào cũng thế, trước khi đi ngủ luôn phải nơm nớp lo sợ không biết đêm nay mình có đái dầm không?. Mẹ rất cưng chiều Minh, không kêu ca, phàn nàn gì nhưng mỗi lần thấy mẹ thay tấm trải giường, thay quần áo với cặp mắt lo lắng là Minh lại cảm thấy day dứt trong lòng, không biết đến bao giờ, cái tật đái dầm của mình mới chấm dứt?
Đái dầm là nỗi đau khổ của không biết bao nhiêu cô cậu học sinh tiểu học, trung học cơ sở, thậm chí cả trung học. Không phải chỉ bản thân họ mà cả cha mẹ và người thân của họ cũng cảm thấy lo lắng, không vui. Mấu chốt của vấn đề không phải ở bản thân bệnh đái dầm mà là ở chỗ có quá nhiều sai lầm trong nhận thức và trong phương pháp giải quyết vấn đề này, do người ta không hiểu được nguyên nhân gây ra bệnh đái dầm. Bây giờ chúng ta hãy thử tìm hiểu xem, người ta có những cách suy nghĩ sai lầm nào về bệnh đái dầm.
Những cách hiểu sai lầm về bệnh đái dầm
Tại phòng khám của khoa tiết niệu, nhiều bậc phụ huynh vẫn cho rằng trẻ con bị nhiễm lạnh hoặc bàng quang có vấn đề, thậm chí giải thích theo kiểu "âm thịnh dương suy" nên mới bị đái dầm, rồi dùng các phương pháp "nhiệt bổ liệu pháp" trong dân gian như nấu long nhãn khô với gạo nếp, hoặc với trứng... Đây là những phương pháp xử lý thông thường nhất trong dân gian đối với bệnh "đái dầm". Thế nhưng thường ăn hết cả gói long nhãn khô mà trẻ vẫn chưa hết bệnh. Cũng có những bậc phụ huynh cho rằng trẻ đái dầm là do lười biếng, ngủ quá say, hoặc sợ tối không dám đi tiểu, nên họ thường hay trách mắng trẻ. Thậm chí còn có người cho rằng do bị "yếu thận" nên mới đái dầm, nếu không chữa trị sớm thì lớn lên sẽ không có khả năng sinh hoạt tình dục... Tuy đây chỉ là những cách lý giải dân gian, không hề có chút căn cứ khoa học nào nhưng vẫn có rất nhiều người tin theo.
Một vấn đề thường gặp nữa: Nhiều người gọi bệnh "đái dầm" và "đái lậu" (hay đái són) chỉ bằng một tên. Thực ra thì chúng mang những ý nghĩa khác nhau về mặt lâm sàng. Đái lậu hay đái són chỉ là tình trạng không thể ngăn được sự bài tiết nước tiểu trong lúc ý thức của mình còn tỉnh táo. "Đái dầm" thì lại là tình trạng không thể khống chế được sự bài tiết nước tiểu nhờ vào tiềm thức trong trạng thái ngủ. Bệnh đái lậu (hay đái són) do viêm nhiễm đường tiểu hoặc chứng động kinh khi ngủ gây nên, không thể gộp chung lại với bệnh đái dầm được.
Khi nào mới hết đái dầm?
Nhiều người quan niệm rằng, sau khi trẻ lên ba sẽ hết đái dầm. Thực tế thì một số điều tra cho thấy, 1/3 trẻ vẫn đái dầm sau khi lên ba, 15% trẻ lên sáu vẫn còn đái dầm. Nhiều báo cáo khác cũng có cùng một kết quả như vậy. Đái dầm có liên quan đến di truyền, giới tính, thời tiết, khí hậu, theo mùa và áp lực tâm lý của trẻ... Trong cha mẹ, anh chị em có người mắc bệnh đái dầm thì khả năng mắc bệnh đái dầm của trẻ cao hơn so với người bình thường khác 6-10 lần, nam dễ bị bệnh đái dầm hơn nữ, mùa đông dễ bị đái dầm hơn mùa hè. Những người này tuy có thể ngưng một vài tháng thậm chí một vài năm không đái dầm nữa; nhưng bệnh sẽ tái phát khi căng thẳng, bị sức ép tâm lý lớn hoặc vì một nguyên do nào đó.
 

1life1love

New Member
Ðề: [--Chuyện thầm kín của con trai--]

Phần 30

Tại sao lại đái dầm?
Muốn tìm hiểu nguyên nhân bệnh đái dầm, trước hết cần nhận thức được cơ thể điều tiết việc tiểu tiện bằng cách nào. Khi bàng quang của chúng ta đầy nước tiểu, cảm giác đầy nước tiểu sẽ được truyền đến trung khu thần kinh, rồi truyền đến vỏ đại não. Khi đại não chấp nhận có thể bài tiết nước tiểu (chủ yếu là địa điểm và tính an toàn), mới ra lệnh cho bàng quang thu nhỏ lại và cơ vòng thả lỏng. Khi muốn đi tiểu, đa số mọi người thường ráng nhịn, tìm được toa-let hoặc chỗ nào đó an toàn rồi mới bắt đầu xả nước. Khả năng điều tiết sự co rút của bàng quan tương đối cao vào ban ngày, khi ý thức còn tỉnh táo nhưng giảm vào ban đêm khi ngủ sâu; người ta phải cố gắng hơn nhiều.
Trước tiên, cảm giác muốn đi tiểu phải đủ mạnh để đánh thức người ta dậy. Thêm vào đó, bản thân người đó cũng phải ráng nhịn tiểu cho đến khi tìm đến được toa-let, chuẩn bị đầy đủ mọi thứ xong mới xả nước tiểu. Như vậy mới không đái dầm hoặc "tè" ra quần. Vì vậy, khi cảm giác bàng quang căng cứng nước cần được truyền kịp thời đến bán cầu đại não để đánh thức người ta dậy. Nếu truyền đến quá chậm, trung khu phản xạ bài tiết sẽ không thể đợi nổi, đành phải để cho nước tiểu ào ra và sinh ra hiện tượng đái dầm.
Một trường hợp khác, mặc dù đại não đã tiếp nhận kích thích từ bàng quang và truyền lệnh khống chế sự bài tiết xuống nhưng các cơ xung quanh bàng quang và niệu đạo chưa kịp đáp ứng, không thể thực hiện các lệnh của bán cầu đại não một cách triệt để, tình trạng này cũng giống như vòi nước chưa được đóng chặt, nước tiểu vẫn thoát ra và vẫn có hiện tượng đái dầm. Vì vậy, chúng tôi có thể nói một cách đơn giản rằng "Đa số các nguyên nhân dẫn đến đái dầm là do các cơ và dây thần kinh có liên quan đến việc bài tiết phát triển chậm gây nên". Nhân tố tâm lý (chẳng hạn như áp lực tâm lý khi phải vào học lớp một hoặc vào trung học cơ cở, hoặc trong nhà sắp có thêm em bé, sợ phải chia sẻ tình cảm của cha mẹ dành cho mình...) có dẫn đến đái dầm hay không, các chuyên gia còn có nhiều ý kiến chưa thống nhất, nhưng ít ra thì cũng không phải là nguyên nhân chính dẫn đến đái dầm.
Đái dầm gây ra nhiều phiền toái
Chẳng ai muốn nhà mình có trẻ đái dầm, vì đái dầm là một điều bất tiện và là một gánh nặng tâm lý và cả sinh lý cho cả trẻ và cha mẹ chúng. Nhiều người vì có những thành kiến sai lệch, không hiểu biết hoặc hiểu biết chưa đầy đủ mà có những lời nói hoặc cử chỉ không hay, làm tổn hại đến quan hệ giữa cha mẹ và con cái. Thông thường khi cha mẹ nổi giận thì trẻ thấy ấm ức trong lòng; càng la mắng trẻ thì trẻ càng bất mãn. Trẻ bị sức ép tâm lý càng lớn thì càng hay đái dầm. Có những bậc phụ huynh thì âu sầu ảo não, tự trách mình sao không sinh được cho con một bàng quang khoẻ mạnh. Có những bậc phụ huynh tức giận vì dạy mãi mà con mình cứ như nước đổ lá khoai, cho rằng con mình chẳng hiểu biết, thậm chí cho rằng chỉ số thông minh của con mình có vấn đề. Tệ hại nhất là, có những bậc phụ huynh cho rằng con mình cố ý gây khó dễ cho mình, cố ý gây phiền phức, vất vả cho mình.
Ai cũng thấy rằng, đái dầm không những tốn thêm nhiều thời gian giặt đồ và nhiều chi phí khác như xà phòng, nước... mà còn khiến cha mẹ đêm hôm khuya khoắt phải gọi con dậy, cho con đi tiểu, hoặc phải trở dậy dọn dẹp chăn màn ướt nước tiểu của trẻ. Có bậc phụ huynh ban ngày phải chạy đôn chạy đáo lo bữa ăn cho gia đình, đêm đến cũng không được ngủ yên giấc, khỏi phải nói họ khổ sở đến mức nào. Có những em cũng trở nên sống tách biệt vì chứng đái dầm của mình, luôn cảm thấy lo lắng, bất ổn, đặc biệt là cảm thấy căng thẳng trước khi đi ngủ, không dám tham gia các hoạt động cắm trại, du lịch qua đêm.
Nhưng đái dầm không phải là sai lầm của các bậc cha mẹ, càng không phải là lỗi của những trẻ hay đái dầm. Muốn giải quyết vấn đề này, ngoài việc có hiểu biết đầy đủ nguyên nhân bệnh đái dầm, trao đổi và hợp tác thường xuyên với các bác sĩ ra, cha mẹ còn cần phải nhẫn nại và tin tưởng, luôn luôn động viên trẻ. Chúng ta nhất định phải nhận thức rõ ràng rằng, đái dầm không giống như cảm cúm hay tiêu thảy, có thể chữa khỏi trong vòng vài ngày. Đđể điều trị bệnh này, phải mất vài tháng, vài năm, thậm chí nhiều năm.
Trên 98% bệnh nhân đái dầm sẽ khỏi trước năm 18 tuổi.
Điều chỉnh cuộc sống, khắc phục "sự cố"
Có thể điều trị bệnh đái dầm từ các phương diện sau: Trước hết, trẻ đái dầm cần phải học cách làm thế nào điều chỉnh dần lối sống của mình. Sau khi ăn tối, cần hạn chế uống nước hoặc ăn các thức ăn có nhiều nước. Cần tập thói quen đi tiểu trước khi đi ngủ, hoặc để chuông đồng hồ báo thức để dậy đi tiểu. Nếu có điều kiện, có thể dùng loại đệm lót cảm ứng với nước tiểu... Đánh thức trẻ dậy ngay khi trẻ đái dầm cũng có ích.
Nếu đã thử những cách trên đây mà vẫn không có hiệu quả thì cần phải tích cực nhờ bác sĩ giúp đỡ. Bệnh nhân phải uống thuốc, điều trị trong một thời gian dài nhưng; trên 95% người bệnh đạt hiệu quả tốt. Đối với một số ít bệnh nhân không chịu tác dụng của thuốc uống thì có thể dùng loại thuốc hít chứa hoóc môn chống lợi tiểu.
Nếu hiểu những nguyên nhân gây ra bệnh đái dầm, dũng cảm đối mặt với nó, tích cực chữa trị...thì bệnh đái dầm không có gì là đáng sợ cả. Việc cha mẹ thông cảm, động viên, kiên nhẫn cùng trẻ vượt qua giai đoạn khó khăn này sẽ có những ảnh hưởng rất lớn đến quá trình phát triển tâm lý và xây dựng niềm tin cho những trẻ hay đái dầm.



Phần 31

24. Hãy cùng nhau loại bỏ phim ảnh khiêu dâm
Minh mới học lớp ba nhưng vì thường có những hành động như mò mẫm, sờ soạng người các bạn nữ nên cha mẹ và cô giáo của cậu phải đưa cậu tới bác sĩ khám. Cô giáo kể, trong giờ nghỉ trưa, cậu thường hôn lén các nữ sinh hoặc nhân lúc chơi đùa thường áp sát vào người các bạn nữ, làm những động tác tương tự như làm tình vậy. Các bạn đều gọi cậu là "dê xồm" và tránh xa cậu. Cha của Minh làm việc tại một công ty, còn mẹ thì làm việc ở một quán bar, họ không nuông chiều Minh thái quá nhưng khi Minh còn rất nhỏ, trong nhà thường chiếu phim "sex". Lúc đó họ cho bé Minh ngồi chơi ở đó, cũng không để ý thái độ, phải ứng của bé. Được chứng kiến tận mắt những cảnh trong phim nên từ hồi học mẫu giáo, bé Minh đã có những hành động tương tự như trong phim và đã từng bị cô giáo phê bình. Nhưng cha mẹ bé không hề chú ý đến tính nghiêm trọng của vấn đề, còn cho rằng chuyện nhỏ mà cô giáo làm lớn lên, cho rằng thằng bé nhà mình chỉ ham chơi chứ đã biết gì, lớn lên sẽ tốt đẹp cả.
Ai ngờ sau khi lên tiểu học, Minh thường nhân lúc vắng người lớn lén mở băng "sex" ra coi, bắt chước những động tác của nam diễn viên.
Phim truyện "khiêu dâm" lan tràn - tác hại khó lường
Theo tư liệu thống kê gần đây nhất, tỉ lệ nam học sinh tiểu học (từ lớp ba trở lên) từng xem qua phim "sex" chiếm 30%, nam học sinh trung học lên đến trên 80%, nữ sinh cũng chiếm 40%, học sinh cấp ba và công nhân viên chức thì còn cao hơn nữa. Những số liệu này đã tăng gấp mười lần so với kết quả điều tra 10 năm trước. Một báo cáo khác cho thấy, trong những gia đình có đầu video hoặc máy VCD, trên 90% đã từng thuê phim "sex" về coi. Ai cũng có thể dễ dàng thuê được những đĩa, băng hình khiêu dâm ở các tiệm cho thuê băng đĩa. Nhiều bộ phim chiếu trên ti vi cũng có những cảnh "bốc lửa", hở hang. Ở các tiệm sách đầu phố cũng có thể tìm thấy những cuốn tiểu thuyết diễm tình hoặc đồi truỵ, trong thời buổi phát triển công nghệ thông tin hiện nay, chỉ cần nhầm một chút là bạn có thể lạc vào "ổ nhền nhện" trên mạng internet. Muốn ngăn cấm thanh thiếu niên khỏi những ảnh hưởng của phim ảnh khiêu dâm, quả thực rất khó. Mà thanh thiếu niên lại có tâm lý ưa làm trái lời người lớn, ta càng cấm chúng xem, chúng lại càng tìm đủ mọi cách xem cho bằng được.
Giải mã ảnh hưởng của phim ảnh khiêu dâm
Tính hiếu kỳ là một trong những động lực thúc đẩy sự phát triển cá nhân từ tuổi ấu thơ cho đến tuổi trưởng thành. Do tính hiếu kỳ, con người mới tìm cách tiếp xúc với sự vật, phát hiện bản chất của sự vật đó. Nếu cảm nhận sự việc đó đúng hoặc cảm thấy thích thú bởi tính hấp dẫn của sự vật, não bộ sẽ ra lệnh cho cơ thể mô phỏng thực hiện. Phim ảnh khiêu dâm sở dĩ đi vào đời sống và gây nên những tác hại đối với các bạn thanh thiếu niên, chủ yếu cũng là do tính hiếu kỳ ở các em. Vấn đề là ở chỗ, khi bản thân các em còn chưa có những nhận thức đúng đắn về xã hội thì nọc độc của thứ văn hóa đồi truỵ đó đã để lại những dấu ấn không tốt trong các em. Chúng ta có thể thấy được rằng, những năm gần đây, tỷ lệ phạm tội ở lứa tuổi vị thành niên ngày càng tăng, mức độ phạm tội ngày càng nghiêm trọng. Việc các cô gái trẻ bán mình để đổi lấy cuộc sống hư vinh, thoả mãn nhu cầu vật chất của bản thân và tỉ lệ phá thai ngày một nhiều. Sự lan tràn của phim ảnh khiêu dâm và những giáo hóa của nó là bạn đồng hành với những tệ nạn xã hội như trên. Chúng ta cũng có thể biết được từ những bản báo cáo, từ những bài phóng sự xã hội: bạo lực tình dục ở lứa tuổi thiếu niên và phim ảnh đồi truỵ là một thứ sản phẩm hai trong một , thậm chí có những trường hợp phạm tội nhiều lần. Phim ảnh khiêu dâm đã tạo nên cho các em những quan niệm lệch lạc như sau:
Quan niệm thứ nhất Chỉ cần bản thân hứng thú thì có thể tự do quan hệ và cũng có thể quan hệ với nhiều người.
Có thể bạn có hứng thú, nhưng cũng không thể được, vì rằng cái cơ bản nhất của tình yêu đôi lứa là sự tôn trọng lẫn nhau. Cho dù cả hai cùng chấp nhận nhưng cần phải quan tâm đến kết quả của nó: mang thai và bệnh về đường tình dục. Ở những cặp nam nữ yêu nhau, tình dục chỉ nảy sinh khi trái tình yêu đã chín, những quan hệ bừa bãi sẽ phá vỡ cái thiêng liêng nhất trong tình yêu. Hơn nữa, gia đình và xã hội hiện nay cũng không chấp nhận quan hệ tình dục ở tuổi vị thành niên và quan hệ tình dục trước hôn nhân. Những hình ảnh được miêu tả trong phim không hề đại diện cho một chuẩn mực đạo đức cuộc sống. Chúng ta cùng chung sống trong một xã hội, chúng ta không thể không tôn trọng những chuẩn mực đạo đức mà xã hội đã đề ra.
Quan niệm thứ hai
Có thể dùng bạo lực để thoả mãn tình dục và khi bị ngược đãi thì nữ giới mới cảm thấy khóai cảm. Do đó, cho dù là bị cưỡng bách nhưng nữ giới vẫn cứ để yên để nó được khoái cảm và sẽ cảm ơn bạn về hành động đó.
Những cảnh bạo lực trong phim là do đạo diễn hư cấu tạo ra. Những hành động dùng sức mạnh để đạt được quan hệ tình dục với người khác phái là hành vi cưỡng dâm, là một hành vi vi phạm pháp luật. Trong xã hội ngày nay, phần lớn phái nữ đều yêu mến những nam giới có nghĩa cử lịch thiệp và căm ghét những hành vi bạo lực. Trừ những người có bệnh lí thích người khác dùng bạo lực với mình, không thể có trường hợp nữ giới bị cưỡng bức quan hệ tình dục lại có khoải cảm.
Quan niệm thứ ba
Trong quan hệ tình dục có thể không cần nghĩ đến những hậu quả như mang thai hoặc bệnh về tình dục. Nhưng nếu có lỡ xẩy ra thì có thể giải quyết được.
Chúng ta tạm gác lại những quan niệm về đạo đức, luân lí hoặc tình yêu và không phải tình yêu, trong quan hệ tình dục cần phải suy nghĩ đến hai vấn đề: có thai và những bệnh về đường tình dục. Tất thay những phương pháp tránh thai đều có thể có lúc thất bại, bệnh lây lan qua đường tình dục có thể lây cho bạn bất cứ lúc nào. Bạn không thể có những biện pháp dự phòng hoặc đề phòng trước và sau khi quan hệ tình dục. Các hậu quả của việc quan hệ tình dục mang đến, đối với những lứa tuổi chưa trưởng thành về mọi mặt như các em, các em không thể tự mình gánh vác nổi.
Quan niệm thứ tư
Dương vật to thì mới làm cho nữ giới thoả mãn, và những người như thế mới được nữ giới đón nhận. Những nhân vật trong phim "sex" đều là những người đã được "chọn lựa", chúng ta không cần phải khổ tâm vì kích thước lớn bé của bộ phận này ở cơ thể chúng ta. Dương vật lớn nhỏ thường chỉ liên quan đến chủng tộc, sự khóai cảm trong tình dục không có mối liên hệ gì đến dương vật to hoặc nhỏ. Có một điều quan trọng là: "Đầu tiên, nữ giới thích người bạn khác giới của mình rồi mới có những quan hệ xác thịt với họ, sau đó mới thích cơ thể họ trong đó bao gồm cả cơ quan sinh dục" và dĩ nhiên là không có điều ngược lại. Về mặt lâm sàng, nếu muốn làm cho dương vật nhỏ biến thành lớn bằng phương pháp tạo hình thẩm mỹ thì nhiều khi chỉ làm mất đi chức năng sinh lý của nó.
Quan niệm thứ năm
Nếu phái nữ có những biểu hiện như trong phim ảnh khiêu dâm như rên rỉ, cào cấu thì mới chứng tỏ họ đạt đến khóai cảm. Cách biểu hiện đã đạt đến khóai cảm của nữ giới thường là đa dạng, những cảnh trong phim chỉ là sự thổi phồng của diễn viên nhằm tăng hiệu quả biểu diễn.


Phần 32

Những quan niệm sai lầm mà phim ảnh khiêu dâm tạo ra (tiếp)
Quan niệm thứ sáu
Khi quan hệ tình dục thì phải thể hiện những động tác và tư thế phong phú và thời gian làm tình cũng phải lâu như trong phim mới được xem là "đủ điểm".
Những cảnh trong phim khiêu dâm đều sử dụng thủ thuật điện ảnh, nó khác xa với thực tế trong cuộc sống, những động tác và tư thế của những người diễn trong phim dễ gây sự cố và gây cho cả hai bên những cảm giác khó chịu.
Những hình ảnh khiêu dâm và bạo lực của phim ảnh là những nọc độc đối với các em ở tuổi thiếu niên, không ai có thể bảo đảm được rằng nếu như bây giờ bị tiêm nhiễm, sau này các em lớn lên không khỏi có những biểu hiện xấu. Dù các em thiếu niên đã bị nhiễm nọc độc của phim ảnh khiêu dâm hay chưa, và khi chúng ta còn chưa có những biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn nạn dịch này, thì phương pháp tốt nhất là chỉ ra cho các em thấy tác động xấu của nó đối với chính bản thân các em. Như vậy, ít nhất trong các em cũng có được chất kháng thể để có thể tự chống lại những quan niệm sai lệch vừa kể trên.
Đừng để tuổi xuân trôi qua một cách vô ích
Tuổi thanh xuân như trang giấy trắng, chúng ta mong trang giấy trắng ấy nhuộm màu gì? Có phải chăng là màu xanh của sự sống? Là màu đỏ của lòng nhiệt thành? Hay là những sắc màu đen tối của bạo lực, tình dục; hình ảnh mờ ảo của ma tuý?
Lật những trang báo, chúng ta không khỏi bàng hoàng xót xa khi đọc những dòng tin: "5 thanh thiếu niên hiếp dâm tập thể một nữ sinh cấp hai", "Một thiếu niên vỡ đầu vì đua xe", "Cướp giật - chủ mưu là một thiếu niên 15 tuổi", "Một nữ học sinh cấp hai sanh con, bố mẹ và nhà trường đều không biết nữ học sinh này đã mang thai", "Những vụ tự sát của học sinh"...
Nguyên nhân nào đã biến các em trở thành những người như thế?
Có những lúc đêm đã khuya mà trên đường vẫn còn nhiều nhóm thiếu niên nam nữ tụ tập, khuya thế này tại sao chúng còn chưa về nhà? Bố mẹ chúng không lo lắng sao? Điều gì đã khiến các em trở thành như thế này? Hay là các em đã bị u mê từ lâu rồi, các em chỉ biết sống ngày nào hay ngày nấy, ngoài việc ăn uống đàn đúm chơi bời, các em còn theo đuổi cái gì nữa không? Phải chăng tuổi thanh xuân của các em đang bị những giá trị phi đạo đức, những quan niệm sống "chỉ cần tôi muốn thì có gì là không được" đè bẹp? Về đến nhà, những cô cậu bé học sinh đang chong đèn ngồi học, có lẽ họ là những "cô bé ngoan", "cậu học trò giỏi" trong mắt của thầy cô và bố mẹ mình. Nhưng mỗi ngày, các cô cậu bé ấy phải mang trên vai mình những chiếc cặp sách trĩu nặng làm cho tấm lưng của chúng như còng lại. Vậy phải bằng phương pháp giáo dục như thế nào và quan niệm giá trị sống như thế nào để cho tuổi thanh xuân của các em phát triển một cách lành mạnh?
"Bất cứ việc gì cũng muốn tự mình quyết định, nhưng các em lại không có hiểu biết cụ thể về sự việc, các em không biết điểm mở đầu và càng không biết đâu là điểm kết thúc". Đó là tâm lí của lứa tuổi của các em. Tuổi trẻ hồn nhiên vô tư là thế, tuổi xuân trong các em tràn nhựa sống. Nhưng cũng chính vì vậy, có một số em quan niệm rằng, đừng để lại trong ký ức dấu ấn của tuổi xuân, nhưng với tư tưởng lệch lạc, hậu quả của nó là sự huỷ hoại bản thân mình và huỷ hoại người khác.
Cuốn sách "Chuyện thầm kín của con trai" này là một phần nhỏ trong rất nhiều vấn đề các em ở lứa tuổi dậy thì trải qua. Ngoài những cảm nhận mơ hồ về tâm sinh lí, những thắc mắc trong bài vở, còn rất nhiều vấn đề riêng tư mà các em muốn tâm sự, muốn nghe lời khuyên bảo của người lớn. Tuổi thanh xuân của các em ví như khối thạch cao sống đang chờ bàn tay tài tình của người thợ, người thợ nặn nó như thế nào thì nó sẽ theo hướng ấy, chúng ta có thể nào làm ngơ?


Hết
 
Top