Giọt mưa cuối cùng

rko_4180

New Member
Bất chợt anh đến bên tôi 1 cách đột ngột.Một ấn tượng thật sâu,thật sâu khi trong đêm mưa tầm tã hôm ấy......ko ô.....ko mũ,anh trao tôi món wà thật xinh trong ngày valentine và......sinh nhật tôi.Đôi tay run run nhưng sao môi anh cười nhìn tôi như hạnh phúc.Mưa.Cứ rơi,cứ rơi.Tim.Đập mạnh,rất mạnh.Tôi cầm trên tay chiếc ô nhỏ,tay kia khẽ nâng lấy món wà.Cảm động.Vâng!tôi rất cảm động.Tim tôi yêu anh,từ lâu.......lâu rồi........nhưng sao anh ko biết,tôi nhớ lần sinh nhật của anh,tôi tặng anh 1 túi chứa di động,tôi......đã để bức thư từ lâu tôi muốn trao đến tay anh,nhưng ko đủ can đảm.Tôi sợ chăng?Hay tôi muốn ở bên anh 1 cách nhẹ nhàng,chẳng bị ràn buộc bởi tình yêu?Lạ thay sau lần đó,anh vẫn như bình thường,chẳng có gì khác lạ.Hay........anh sợ từ chối tôi sẽ buồn?
- Sinh nhật vui vẻ nhé.
- Vâng.
- Thôi anh về.
- Ơ.........
- Sao cơ?
- Chiếc túi hôm nọ.......
- Anh đang dùng,nó xinh lắm.
Anh mỉm cười.Có thể anh đã biết tất cả,nhưng sao..........
- Thôi.Anh về.
- Vâng.
Anh lên taxi.Xe từ từ lăn bánh.Tôi vẫn đứng đó,chờ đợi,hay khao khát 1 thứ gì đó,bất chợt.......tôi mỉm cười.Cũng chẳng biết vì lý do gì,có thể chúng tôi là bạn sẽ tốt hơn.........

HÔM SINH NHẬT NĂM SAU CỦA ANH....

Hôm ấy anh ko đãi tiệc ở nhà,anh bảo anh ko thích đám đông.
Tôi và anh ngồi lặng lẽ bên cầu,anh bồi hồi tặng tôi 1 quả cầu pha lê nhỏ.
- Ơ.......hôm nay sinh nhật anh mà.
- Thì cứ nhận đi.
- Vâng.
Trong ánh mắt anh chứa 1 thứ gì đó,1 cảm giác gì đó.Hoài niệm?Nhung nhớ?Hay nuối tiếc?Nhìn thật sâu.......bỗng nhiên tôi cảm thấy hạnh phúc.Giá như.....Giá như thời gian dừng lại lúc này,để tôi có thể ngắm anh thật lâu,thật lâu.Tôi ko muốn tim tôi trong 1 phút giây nào đó sẽ mất bóng hình anh.....

ĐÊM NOEL....

Hôm ấy trời buốt lạnh,lạnh đến mức những giọt sương đêm tựa như đống băng.......rét.
Ngày hôm ấy anh cải nhau với bố,anh cùng tôi lại lặng lẽ ngồi bên cầu.Anh nhắc lại rất nhiều kĩ niệm lúc nhỏ.Nhưng ko hề nói lý do cuộc cãi nhau với bố.Tôi im lặng,bỡi đơn giãn nhiệm vụ của tôi là lắng nghe.Ít khi nào tôi chen vào lời anh,tôi đã tửng hứa :"Khi anh cần em nhất,anh sẽ đến bên anh,chỉ để im lặng nghe anh nói,ko 1 lời nào cả".
- Quả cầu đó...........
- Vâng,nó xinh lắm.
Anh khẽ cười.Nhưng thật ra anh ko hề biết,tôi chưa từng **ng đến nó,tôi để nó tận sâu trong tủ.Tôi ko muốn bất cứ món wà nào của anh bị vỡ hay bị trầy sướt gì cả.Ngồi 1 lát,anh khẽ nắm lấy tay tôi.
- Anh hứa sẽ về.
- Ơ.........anh đi đâu?
- Anh ra nước ngoài.
- Vâng.Thế bao giờ anh về.
- Khi.......giọt mưa cuối cùng rơi xuống........
- Ko.Phải là khi giọt mưa đầu tiên rơi xuống chứ.
Anh khẽ cười.Có thể anh nhầm,giọt mưa đầu tiên thì ai chẳng biết.Nhưng giọt mưa cuối cùng thì ai biết đến bao giờ nó sẽ rơi..........

LỄ TANG CỦA ANH...

Và hôm nay,đứng trước ngôi mộ đã anh cỏ,tôi đau xót khi biết anh lừa tôi.Anh đã ko đi nước ngoài,thật ra anh bị bệnh.........rất nặng.......rất nặng.Và tôi cũng hiểu thì ra đêm noel anh cãi nhau với bố vì chuyện sang Mỹ chữa bệnh,anh ko muốn đời mình phãi tàn trong bệnh viện.Anh ngốc...wá ngốc.Khi vừa biết tin anh mất,tôi đã đến nhà an ủi bác gái.Trong can phòng anh toàn là ảnh của tôi.
- Thằng Phi nhà bác thích con đã lâu rồi,nhưng nó ko dám nói.
Giọt nước mắt tôi ko còn kèm lại được.Khi tôi biết chiếc túi tôi tặng anh hôm sinh nhật vẫn chưa được mở ra.Nó nằm yên trong chiếc tủ kính đầy những món wà của tôi,thì ra.............
Đến khi tôi về nhà,lật đật mở chiếc hộp đựng quả cầu pha lê của anh ra,thì.............
Giọt nước mắt tôi cứ rơi vì những dòng chữ trong thư......
" Quỳnh àh.Thật ra anh yêu em từ lâu lắm rồi,nhưng tại anh nhát quá đó.Hì hì.Hôm nay tặng em quà này mong em đọc được bức thư.Đôi lúc ngồi gần nhau.Thật là anh rất muốn nói.......anh yêu em.Nhưng sao khó wá àh.Híc.Nhớ nhắn tin cho anh nhé "
Bức thư tình của anh ngày ấy chưa được mở........bức thư tình của tôi ngày ấy cũnng chưa được ai **ng đến........và tình cảm hai đứa chưa bắt đầu nhưng lại phải kết thúc.........hai người hai phương trời.........cầu mong anh yên lành nơi ấy...........
 
Top