Ngày mai anh sẽ đến chứ?

[ẹc]

...
Staff member
Em có niềm tin mãnh liệt rằng nếu em cứ tiến lên thì sẽ gặp được anh, em sẽ không ngồi chờ anh xuất hiện, điều đó thật nhạt nhẽo và mơ hồ. Em sẽ tìm kiếm anh và nhất định chúng ta sẽ gặp nhau...


Đã là 2h đêm và em đang nghe bản A song from a Secret Garden mượt mà vang lên trong đêm khuya. Dưới nhà, chiếc đèn cao áp soi sáng mọi vật, những lùm cây, ghế đá mà chỉ mới mấy tiếng đồng hồ thôi ở đây đã có rất nhiều người rôm rả trò chuyện. Em thích ngắm nhìn họ từ căn phòng tầng 4 này, ngắm nhìn họ với những tình yêu của họ, và em nghĩ đến anh, một người mà em đang chờ, có thể là 2 tháng, 3 tháng, hay 6 tháng hoặc có thể lâu hơn anh sẽ xuất hiện.Có thể sẽ lâu, nhưng chắc chắn anh sẽ xuất hiện, đúng không?
Em vẫn luôn tin rằng, và mãi mãi tin rằng Thượng đế sinh ra mỗi người đều ban cho họ một người nữa, để có thể chia sẻ với nhau, sống với nhau đến hết cuộc đời này.Cũng giống như ba mẹ sinh ra là để cho nhau vậy.
Và chúng ta vẫn tìm kiếm nhau,vẫn chờ đợi sự xuất hiện của nhau, em và anh.

080830ngaymaianhseden2.jpg
Em vẫn ở đây, chờ đợi...
Anh biết không, đêm ở đây rất đẹp, thời điểm em thích nhất trong ngày chính là đêm, bởi em có thể suy nghĩ lại tất cả mọt thứ, sắp xếp lại những suy nghĩ bừa bộn sau một ngày và tận hưởng giây phút quý giá của riêng mình. Những buổi làm việc cho đến khuya không khiến em mệt mỏi, em đứng ở ban công nhìn xuống những đám cây được ánh đèn soi rõ, mọi vật yên bình và tĩnh lặng,dường như cỏ cây đang thở, rất nhẹ, gió cũng rất dịu dàng mươn man trên từng chiếc lá. Một vài tòa nhà gần đó vẫn còn những ô cửa sổ sáng đèn, em tự hỏi không biết những người trong đó đang làm gì? Họ có thích ngắm đêm như em không? Và những khi ấy em thả trôi cho ý nghĩ của mình lang thang ở khắp mọi nơi, ở phía sau của những ô cửa sổ sáng đèn, ở những lùm cây thỉnh thoảng có 1 vài con đom đóm bay, ở tiếng gió, ở tiếng đêm, và ý nghĩ của em lạc vào anh… Ở một nơi nào đó, có thể anh cũng đang lặng lẽ ngắm màn đêm. Chợt thích thú với ý nghĩ đó, em cười với chính mình, cảm thấy thoải mái hơn, trong một mặc định xa xôi ở bán cầu não phải em nghĩ rằng em có anh,anh đang tồn tại, và chúng ta đang tìm kiếm nhau từng ngày.
Thỉnh thoảng ,em tự hỏi chúng ta sẽ gặp nhau ở đâu nhỉ, đầu tháng em với Trang hay đến Đinh Lễ mua sách, có thể ta sẽ gặp nhau ở đó chăng? Những buổi chiều muộn em cũng thường đến công viên Thành Công để đi dạo, liệu ta có gặp nhau? Em rất thích cái công viên ấy, ở đó có nhiều cây, có những chiếc ghế đá, có hồ nước và gió, vào những hôm có trăng còn tuyệt hơn, hay chỉ cần những buổi hoàng hôn khi bầu trời chuyển màu mạnh mẽ. Em phát hiện ra một điều rất hay là nếu đứng ở trên nhìn xa thì có thể thấy nước đang ở trước mặt, giống như đang ở trên bãi biển có thể bước một chân là chạm tới nước vậy. Em thường đi dạo ở đó và suy nghĩ, nghĩ về tất cả,về ba mẹ, về Trang, về công việc và những kế hoạch, về những chuyến đi đã vạch ra, những ý nghĩ khiến em ấm áp, chợt có một thứ động lực xuất hiện mạnh mẽ để em có thể đi tiếp và tiến lên. Những lúc ấy em lại muốn chia sẻ với anh vô cùng.

080830ngaymaianhseden1.jpg
... chờ anh đến bên em, và mỉm cười với em.
Hay anh sẽ xuất hiện trên chiếc xe buýt hàng ngày em đi? Em rất thích đi xe buýt, ngồi trên xe em có thể ngắm nhìn bên ngoài qua khung cửa, trên xe bus em có thể gặp được nhiều người, những cô bé cậu bé cấp 2-3 khiến em nhớ lại hình ảnh của mình cách đây mấy năm, nhìn chúng em cảm nhận được rằng em đang trưởng thành dần dần hàng ngày và yêu thương cũng lớn dần lên. Những con đường nhiều cây ở Phan Đình Phùng, ở Hoàng Diệu, bầu trời mỗi khi hoàng hôn xuống chuyển màu một cách từ từ nhưng mạnh mẽ ,cảnh vật sau khi tạnh mưa hiện lên rõ nét và sống động,những bản nhạc của Secret Garden.
Không hiểu sao em có niềm tin mãnh liệt rằng nếu em cứ tiến lên thì em sẽ gặp được anh, em sẽ không ngồi chờ anh xuất hiện, điều đó thật nhạt nhẽo và mơ hồ. Em sẽ tìm kiếm anh trên con đường mà em đang đi, nhất định chúng ta sẽ gặp nhau ở một nơi nào đó, một lúc nào đó, một dấu hiệu nào đó sẽ khiến chúng ta nhận ra nhau. Cho đến lúc ấy em sẽ tiếp tục nuôi dưỡng những yêu thương, góp nhặt những khoảnh khắc ý nghĩa của cuộc sống, tận hưởng nó và êm đềm nghĩ về anh, về những gì chúng ta sẽ chia sẻ cho nhau. Và rồi trong thế giới riêng của anh và em, chúng ta sẽ trở thành những người hạnh phúc nhất. Nhất định là như thế.
 
Top